Xuân nương sinh ra trong một gia đình thương nhân, là con gái duy nhất nên được cả nhà cưng chiều.
Đáng tiếc, dù yêu thương đến mấy, tới lúc cần thiết, con gái cũng có thể trở thành vật hy sinh.
“Xuân nương, nay gia đình đang gặp khó khăn, cha mẹ cũng chỉ là bất đắc dĩ mà thôi.”
Cha dắt tay nàng, đôi mắt ngấn lệ khiến nàng chạnh lòng.
Gả cho đứa trẻ nhỏ hơn mình bảy tuổi còn tốt hơn là gả cho một ông già để làm thiếp, nàng cố gắng khiến bản thân nghĩ theo chiều hướng tốt.
Sau khi về nhà chồng lại tốt đẹp ngoài sức tưởng tượng, nàng chỉ vui mừng vì mình được gả tới một gia đình tốt.
Phu quân từ từ lớn lên, dần hiểu được tình yêu, hắn cưng chiều Xuân nương hết mực.
Nhưng rốt cuộc y yêu người hay yêu vẻ xinh đẹp?
Mới có hai năm, việc làm ăn nhà phu quân nàng cũng sa sút, ngày ngày giận cá chém thớt, cuối cùng thế mà lại thành lưu lạc chốn thanh lâu.
Đàn ông trên thế gian này bạc tình biết bao.
Trái tim nàng vốn dĩ đã chết lặng, nhưng lại không sao ngờ được rằng phu quân lại hoang đường đến mức này.
Hắn vậy mà lại muốn bán mình vào thanh lâu.
“Xuân nương, ta đối xử với nàng không tệ, nàng đồng ý với ta đi.”
Hắn kéo tay Xuân nương, khóc sướt mướt. Xuân nương chỉ nhìn hắn một cái rồi rút tay mình ra.
“Chàng cho rằng ta là cái gì chứ?”
Chung chăn gối nhiều năm, thậm chí có thể nói rằng một tay nàng nuôi lớn phu quân, thế mà giờ lại muốn đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-hon-nho/922987/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.