Tai nạn lần trước đã trôi qua được gần một tháng, Hứa Chu Thành nhận ra rằng ấn tượng về hắn trong mình ngày càng mơ hồ.
Cậu đã sắp quên giọng nói của người kia rồi.
Cậu sinh ra ý nghĩ rằng hết thảy mọi chuyện đều là mơ, nghi ngờ về trạng thái tinh thần của mình, nhưng cậu lại muốn tin tưởng người kia thực sự tồn tại.
Hôm nay, cậu đi ngang qua con hẻm như thường lệ thì nhìn thấy một bà lão.
Một bà lão chống gậy ngồi dưới đất trong con hẻm thật kỳ quái.
Hứa Chu Thành dựa sát vào tường đi qua bà lão, chợt nghe thấy bà ta nói:
“Mệnh thiên sát cô tinh¹, đời này lục thân duyên truyệt². Dù có người bằng lòng ở bên cậu đi nữa thì cũng không tránh được số mệnh bị khắc chết.”
(1) Thiên sát cô tinh (天煞孤星):
Đó là sao chiếu mệnh của một người.
Tức là tất cả những người thân xung quanh người nọ sẽ gặp tai hoạ.
(2) Lục thân duyên tuyệt (六亲缘绝):
Lục thân: họ hàng; thân thuộc (sáu người thân: phụ, mẫu, huynh, đệ, thê, tử).
Ý chỉ không có duyên với người thân, họ hàng.
Giọng của bà lão già nua chói tai. Hứa Chu Thành dừng trước mặt bà ta một lúc, không quay đầu lại mà rời đi luôn.
“Đồ sao chổi! Thứ sao chổi khắc chết cha mẹ!”
Đây là từ thường được dùng nhất để hình dung cậu vào những năm đó.
Năm cậu 5 tuổi ấy, bố đưa cậu đi câu cá, hai người cùng rơi xuống nước, cậu mất đi bố.
“Mẹ, con xin lỗi.”
“Nhật Thành, đây không phải là lỗi của con, đừng nghe người ta nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-hon-nho/922983/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.