Bây giờ đã là 4 giờ sáng, Rina vẫn đang miệt mài hoàn thành món quà của mình. Từ nãy đến giờ cũng đã 5 tiếng, cô cũng đã hoàn thành được 90% tiến độ. Còn 2 tiếng nữa là trời sáng, Anders và Sera sẽ rời khỏi thủ đô để tập luyện. Cô và chị gái Alice cũng có nhiệm vụ ở Kerma 2 tiếng tới, nên cô nhất định phải đưa quà tới tận tay anh.
Alice đã dậy từ sớm để chuẩn bị tư trang lên đường. Nhìn ánh đèn vẫn sáng ở phòng em gái, Alice dụi dụi mắt, thở dài vài cái, rồi tới gõ cửa:
“Rina, em chuẩn bị đồ đạc xong chưa đấy?”
Rina cẩn thận đan mũi kim vào, rồi nói vọng ra: “Rồi ạ, chị cứ yên tâm”.
“Cái con bé ngốc này, đừng nói là cả đêm qua không ngủ đấy nhé” – Alice quay lưng trở về phòng.
…
6 giờ sáng…
“Để xem, một ít đồ ăn, nước, thảo dược y pháp…đủ rồi” – Alice xách túi lên, rồi đi xuống lầu. Cô bắt gặp cha mình, Gadfiled vừa mới ngủ dậy.
“Cha”.
“Bảo trọng, nhớ để mắt đến em con đấy, Alice” – Gadfield xoa đầu cô, rồi từ tốn bước về phòng chính. Alice gật đầu, rồi mở cửa chờ Rina. Nào ngờ, cô đã thấy em gái ngồi lên lưng ngựa, còn dắt sẵn ngựa cưng của cô ra trước cửa. Rina cột tóc cao, còn quàng chiếc khăn len màu đỏ mà Anders tặng. Rina hối thúc chị:
“Chị làm gì mà lâu thế? Nhanh lên nào”.
“Rồi rồi” – Alice mỉm cười ngao ngán, chiều theo lòng em gái.
Cổng chính thủ đô Ovis…
Dù mới chỉ là 6 giờ sáng, nhưng việc thay ca của các pháp sư trực an ninh vẫn đang diễn ra rất nhanh chóng và quy củ. Anders và Sera đang chờ luân phiên ca trực, rồi họ sẽ lên đường. Anders xoa đầu chú ngựa cưng Max của mình, rồi nói:
“Làm phiền mày dậy sớm rồi nhỉ?”
Sera quay sang nhìn Anders, rồi bảo: “Được rồi, chuẩn bị đi thôi nhóc”. Anders gật đầu. Dawson và Elmer, hai pháp sư cấp A của tộc Waltrad vừa nhận ca trực, họ cúi người: “Công tước Sera, ngài đi cẩn thận”.
“À, là Dawson và Elmer à. Nghe bảo 2 cậu sắp có nhiệm vụ cùng nhóm của Kai đúng không? Cố lên nhé”.
“Dạ!” – Hai người đồng thanh đáp. Anders nhớ lại nhiệm vụ của nhóm Ondo, rồi cầu cho mọi người được bình an. Cả hai chuẩn bị bước qua cổng, thì Rina và Alice cũng cưỡi ngựa tới. Rina la lớn:
“Anders! Chờ một chút”.
Anders ngoái đầu lại. Trông thấy Rina hớt hải xuống ngựa, anh cũng dừng Max lại, rồi leo xuống. Anh liếc nhìn qua Sera, thì thấy ông ra hiệu: “Một lát thôi đấy”.
Anders chạy tới chỗ Rina, ngạc nhiên hỏi: “Cậu…ra đây sớm thế? Tớ nghe bảo 8 giờ cậu và chị Alice mới xuất phát kia mà”.
Rina lắp bắp: “À không, tại chị tớ cứ nằng nặc đòi đi sớm…”
Alice bĩu môi: “Hừ, còn biết đổ qua cho chị gái nữa cơ đấy”.
Rina phì cười, rồi lấy trong túi ra khăn choàng cổ màu xanh ngọc mà cô đã dốc hết tâm trí để làm, đưa nó cho anh: “Đây, của cậu. Quà vào đông”.
Anders ngạc nhiên: “Hả…”
“Hmmm…nói sao đây nhỉ? Màu của nó, giống màu mắt của tớ mỗi khi khai nhãn đúng không?” – Rina cười tủm tỉm. Anders bất giác cảm thấy ngại ngùng, rồi vươn tay nhận nó:
“Cảm…cảm ơn cậu”.
Rina vươn tay, rồi tự mình quàng chiếc khăn lên cổ Anders: “Được rồi, hoàn hảo”.
Anders chạm tay vào chiếc khăn kia, rồi lẩm bẩm: “Ấm quá…”
“Cậu nhất định phải cố gắng lên nhé. Tớ đi trước đây” – Rina đỏ mặt, rồi quay lưng bỏ chạy. Alice thở dài, mỉm cười nhìn đứa em gái ngây ngốc của mình. Xem ra con bé còn nữ tính hơn chị nó ngày trước nữa.
Anders mím môi cười, rồi quay lại ngựa. Anh và Sera nhích ngựa sang 1 bên, nhường cho Alice và Rina ra khỏi thủ đô trước. Hai chị em họ không quên gửi lời hỏi thăm cho Dawson và Elmer: “Hai anh làm nhiệm vụ suôn sẻ nhé, tạm biệt!”
Sera khoanh tay nhìn hai cô gái phía trước: “Xem ra 2 đứa nó cũng đã trưởng thành rất nhiều”.
Anders leo lên người Max, rồi nắm chặt khăn choàng, tự nhủ rằng: “Mình sẽ cố gắng hết sức”.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]