- Ực! Sao đèn hư ngay lúc này vậy? - Quang nuốt nước bọt nói.
- Chắc trùng hợp... - Vũ giọng run run nói.
- Nè! Mày mở cửa đi Phát! - Nhật lay lay tay của Phát.
- Thôi... tao sợ lém! - Phát lùi về.
- Để tao mở cho! - Vũ xung phong.
Nói xong Vũ tiến về phía cánh cửa, nó lấy đèn pin rọi quanh cửa tìm cái gì đó.
- A! đây rồi.
Thằng Vũ bấm chuông nhưng chuông chỉ kêu " rè... rè " như bị hư rồi. Thấy chuông không có tác dụng Vũ chuyển qua gõ cửa.
- Có ai hông??? - Vũ vừa gõ cửa vừa nói.
- Ơ cái thằng ất ơ này! - Quân mặt ngơ hỏi.
- Bốp... bụp - Mỗi đứa đấm thẳng xuống đầu Vũ một cái, làm Vũ đau điếng.
- Thằng ngu, nhà hoang mà mày bấm chuông gõ cửa thì ai mở ch mày hả??? - Cả bọn đồng thanh.
- Ờ ha, tao quên! - Thằng Vũ lấy hai tay đập vào nhau mặt tỏ vẻ ngộ ra.
Cả bọn đang tranh cãi đứa nắm cổ áo, đứa đá vào chân thằng Vũ thì:
- Kéttt...!!! Cánh cửa chính bổng nhiên mở ra, nó tạo ra thứ âm thanh khiến người ta cảm thấy nhức tai.
- Thiệt đó hả trời!!! - Nhật mặt ngơ ngơ.
- Tụi mày thấy chưa! Có người mở cửa kì... - Vũ chưa kịp dứt câu, thằng Quân đã lấy tay bịt miệng Vũ lại.
- Zô... zô...zô...ực...zô thôi! - Quang nuốt nước bọt sợ hãi nói.
- Ừ...ừ! - Linh nhìn Quang nói.
Thằng Nhật dũng cảm bước vào đầu tiên sau đó cả bọn vào theo. Bên trong nhà khá bụi bặm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-hon-cua-quy/32975/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.