Âu Dương Hoa chần chừ khi thấy ánh mắt đó của Ngô Đình Ân, lần trước khi Tần Liễu muốn chuốc thuốc mê cô cũng đã dùng ánh mắt này. Liệu có phải anh ta muốn chuốc mê cô không? Âu Dương Hoa phân vân không rõ. Nếu bây giờ nói rằng mình nghi ngờ có thuốc mê bên trong trà mà anh ta không làm vậy thì lại khiến anh ta bị tổn thương không đáng. Nhưng cô cũng không thể cứ liều lĩnh tin tưởng được.
Cô nghĩ ra một cách vẹn toàn. Âu Dương Hoa tỏ ra khó chịu và đặt mạnh cốc xuống “Đủ rồi, nãy giờ anh cứ bảo phải thế này thế nọ. Tôi không muốn chần chừ nữa, có gì thì nói ngay đi nào.”
Ngô Đình Ân quả là muốn cô phải uống cốc trà đó, anh ta lại nài nỉ “Chỉ là uống một ngụm thôi mà, có gì đâu? Uống xong rồi chúng ta sẽ cùng nói rõ mọi chuyện.”
“Tôi bảo rằng đủ rồi, tôi đi về đây.” Âu Dương Hoa đứng dậy, cô đã chắc chắn Ngô Đình Ân muốn chuốc thuốc cô. Đánh thuốc mê một người khác giới trong căn phòng kín, có thể là có âm mưu gì được? Điều này đã quá rõ ràng. Âu Dương Hoa tức giận vô cùng, cô không ngờ Ngô Đình Ân có thể dùng tới thủ đoạn này. Cô bỏ đi thì cũng xem như đã bỏ qua cho anh ta một lần, nể tình anh ta đã từng trung thành với công ty, cũng như những cống hiến của ba anh ta.
“Khoan đã, cô không thể.” Ngô Đình Ân cũng đứng dậy.
Âu Dương Hoa bỏ ngoài tai những lời đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-hon-bi-hoan-doi/3577386/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.