Trịnh Hòa theo dõi Giả Hình Tôn, có vẻ hắn ta vẫn chưa hành động gì. Anh ta đề cao cảnh giác, cẩn thận không để mất dấu hắn.
Giả Hình Tôn trở về nhà, hắn để ý thấy khóa cửa có dấu hiệu bị phá. Chẳng lẽ là có kẻ trộm đột nhập? Giả Hình Tôn cẩn thận mở cửa nhìn vào trong, hắn vớ lấy một cây gậy gần cửa để phòng thân. Trong nhà hắn toàn đồ ăn trộm, báo cảnh sát không phải ý tưởng hay ho cho lắm.
Hắn đi dọc hành lang và mở cửa vào phòng của mình. Nhà của hắn không lớn, chỉ có phòng ngủ và phòng khách đối diện nhau. Nếu để ăn trộm thì có lẽ kẻ trộm sẽ chọn phòng ngủ.
Giả Hình Tôn vừa bước vào thì đã bị khóa tay đoạt mất gậy và ném lên giường.
“Chào, Tề Thiên Đại Thánh.” Lãnh Bá Ninh nói và ngồi xuống ghế trong phòng.
“Tao là Giả Hình Tôn, không phải Giả Hành Tôn hay Tôn Hành Giả. Mày là ai hả?” Hắn quát, tuy nhiên không dám động thủ vì nhận thấy đối phương trên cơ mình, nếu chống đối thì chỉ có ăn đòn một trận.
“Tôi là ai còn tùy thuộc vào đối phương là ai. Không cần phải giấu giếm làm gì, tôi tới để lấy cái này.” Lãnh Bá Ninh đưa ra tờ giấy nợ mà Tần Liễu đã viết.
“Cái... Sao mày biết chỗ tao giấu nó.” Giả Hình Tôn hỏi.
“Người đơn giản thì suy nghĩ đơn giản.” Lãnh Bá Ninh đáp “Vụ việc mà cậu gây ra hiện đang không có bằng chứng để buộc tội cậu, vậy nên tốt hơn hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-hon-bi-hoan-doi/3577363/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.