Cỗ máy V8 mạnh mẽ của chiếc Mustang khiến các piston của nó gầm lên lần cuối trước khi dừng hẳn. Brolin khóa cửa xe và lấy từ túi áo vest ra một mẩu giấy trên đó có địa chỉ mà anh ghi vội từ niên giám. Rồi anh bước nhanh lên vỉa hè phố Montgomery. Đêm nhẹ nhàng phủ dần xuống Portland, báo hiệu đã đến giờ bật đèn điện. 
Brolin đi được gần một trăm mét thì điện thoại di động của anh rung lên. 
- Brolin nghe đây. 
- Josh, tôi là Carl DiMestro. Anh ở đâu thế? 
- Phía Nam Downtown. Có chuyện khẩn cấp hay sao? 
- Nghe đây. Tôi muốn nói về chuyện những sợi tóc mà anh đưa cho tôi để so sánh với sợi lông tìm thấy ở nhà Camelia McCoy. Anh lấy sợi tóc ở đâu thế? 
- Tại sao? Có vấn đề gì vậy? 
- Những sợi tóc đó chắc hẳn thuộc về kẻ đã để lại sợi lông mu ở nhà nạn nhân mới đây nhất. 
Brolin dừng lại giữa vỉa hè, trước một đám đông. 
- Không thể nào. 
- Nghe này, tôi không thể chắc chắn hoàn toàn, anh thấy đấy, có vài sắc thái khác biệt, nhưng dù sao cũng rất giống nhau. 
Carl DiMestro nghe thấy rõ anh bạn đồng nghiệp thở dài. 
- Tôi từng hy vọng nhận được một câu trả lời khác cơ, Carl ạ. Mấy sợi tóc mà tôi đưa cho anh là của Leland Beaumont. 
Khi phát hiện ra ngôi mộ trống rỗng, và khi nỗi kinh hoàng đã qua đi, Brolin luôn có phản xạ nghề nghiệp. Thấy vài sợi tóc ở đáy quan tài, anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-hon-ac/2987835/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.