Juliette mở khóa cửa và bước vào nhà. Cô bấm mật mã để tắt chuông báo động và đặt đồ của mình xuống ghế sofa. Một ngày ở trường thật dài và mệt nhọc, cô phải chạy từ giảng đường này sang giảng đường khác rồi cuối cùng giam chặt mình năm giờ đồng hồ liền trong thư viện để viết luận văn tốt nghiệp. Giờ đây, cô chỉ muốn một buổi tối thật yên tĩnh trước tivi với một khay đồ ăn. 
Trong ngày, có một lá thư của bố mẹ cô gửi đến, mẹ cô kể rằng họ định mua một căn nhà chứ không thuê nữa, có nghĩa là họ sẽ không trở về đây trong tương lai gần. Lá thư ngập tràn tâm trạng vui vẻ, đầy nắng. San Diego, Juliette nghĩ thế và tưởng tượng ra mẹ cô vô cùng khỏe khoắn. Bà Alice Lafayette cố gắng về Portland mỗi tháng một đợt cuối tuần để thăm con gái, thỉnh thoảng ông Ted cùng đi với bà nếu công ty nơi ông làm việc cho phép ông nghỉ ngày thứ Bảy. Nhưng nói chung, Juliette không cảm thấy quá cô đơn. Thậm chí cô còn thích thú vì được sống theo cách mình thích, ở tuổi hai mươi tư, cô có thể đảm đương mọi việc không chút khó khăn. Cô nói chuyện điện thoại với mẹ hai lần mỗi tuần, còn cô bạn tốt nhất Camelia sống không xa nhà cô. 
Không, thật ra cô không hề thích trở lại cuộc sống gia đình "bình thường". Vụ bắt cóc năm ngoái đã khiếm cô trở nên đa nghi hơn, nhưng không thay đổi được cách sống của cô. Điều cốt lõi nhất mà cô thu được trong các buổi chữa trị hỗ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-hon-ac/2987720/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.