Chương trước
Chương sau
- Không hiểu quy củ? Hắc, ta thật đúng là không hiểu quy củ.

Sa Mông híp mắt:

- Các ngươi đã không muốn đầu hàng, ta đây liền giết đến khi các ngươi đầu hàng, động thủ cho ta.

Sa Mông đột nhiên gầm lên một tiếng, hướng chỗ nhóm người Thác Mã Tư vung tay lên, phát ra một đạo công kích lăng lệ ác liệt.

Cường đạo bình thường có lẽ vì giảm bớt thương vong sẽ theo quy củ trên biển, nhưng Sa Mông đang một lòng nghĩ đến làm sao biểu hiện trước mặt phụ thân cùng thật nhiều tổ chức hải tặc khác, làm sao nguyện ý buông tha cho cơ hội lần này.

Biểu tình nhóm người Thác Mã Tư giật mình, thật không ngờ lại gặp phải kết cục này.

- Động thủ?

Kiệt Sâm nhướng mày.

- Giết, giết sạch bọn hắn, giết tới khi nào bọn hắn đồng ý mới thôi!

Thác Mã Tư gào thét.

Lập tức ngay sau lưng Sa Mông một đoàn Nguyệt Huy thiên thần dùng tốc độ nhanh nhất xông tới, ngay lập tức thần lực tràn ngập mặt biển, khí tức đáng sợ tản mát ra, kinh thiên động địa.

Oanh long long!

Năm mươi tên Nguyệt Huy thiên thần cơ hồ đồng thời lao về hướng đội thương thuyền phát động ra công kích, chỉ thấy từng đạo quang mang sáng chói hướng mọi người bắn tới.

- Lần này đã xong…

Đã có một ít Tinh Diệu thiên thần tuyệt vọng.

- Liều mạng, giết sạch bọn hắn, nếu như chiến bại chúng ta nhất định phải chết, chỉ có giết bọn chúng đi chúng ta mới có một đường sinh cơ!

Thác Mã Tư cũng bắt đầu gào thét, là người đầu tiên phóng lên trời.

- Mẹ nó, dù có chết cũng phải giết chết mấy tên!

Có người như bệnh tâm thần gầm thét.

- Đúng, muốn giết ta, cũng không phải dễ dàng như vậy, ai thắng ai thua còn không nhất định đâu.

Mọi người trên đội thương thuyền đều gầm to, nguyên một đám người phóng lên trời, vì tính mạng của chính mình ai ai cũng trở nên điên cuồng.

Đây là thời khắc sinh tử mấu chốt, không có người nào mà không dốc sức liều mạng.

- Oanh long long!

Thanh âm nổ vang đinh tai nhức óc vang lên, khí tức thần lực cực lớn kích động, như long trời lở đất, một cỗ sóng biển trùng thiên cuốn theo tất cả, song phương ở giữa không trung đã phát ra kịch chiến mãnh liệt.

Địa điểm giao chiến của song phương không hẹn mà cùng tránh né đội thuyền, Thác Mã Tư bọn họ đương nhiên không muốn làm bị thương đội thuyền mà những tên hải tặc cũng có tâm lý như vậy, dù sao đội thuyền hư hao thì lợi nhuận của bọn hắn giảm sút rất nhiều.

- Hưu! Hưu! Hưu!

Thanh âm nổ tung kịch liệt qua đi, năm mươi tên hải tặc hóa thành từng đạo ảo ảnh, lôi đình lóng lánh, hỏa diễm phún dũng, cuồng phong gào thét, như ong vỡ tổ xông lên.

Đội ngũ song phương hung hăng đụng vào chung một chỗ.

- Ah…

Chỉ vẻn vẹn một lần giao phong, song phương đều có người bị thương, thậm chí Kiệt Sâm còn chứng kiến bên thương thuyền có hai Tinh Diệu thiên thần bị công kích hỗn loạn đánh trúng, không kịp rên một tiếng đã hồn phi phách tán, rơi xuống biển cả.

Năm người Xích Ký dựa vào bên cạnh Kiệt Sâm, đội ngũ sáu người lập tức đưa tới lực chú ý của cường giả đối phương.

Lập tức có mười tên Nguyệt Huy thiên thần hướng chỗ nhóm người Kiệt Sâm vọt tới.

- Ha ha, chết đi!

Thần sắc mười người kia thật dữ tợn, hướng sáu người Kiệt Sâm liên thủ đánh ra công kích hung mãnh, mười đạo lưu quang ẩn chứa thần lực vô tận lướt vào giữa đội ngũ Kiệt Sâm.

- Phốc xuy…

Thanh âm công kích nhập vào cơ thể truyền đến, ngoại trừ Kiệt Sâm bị ngăn ngay phía sau, năm người Xích Ký mỗi người đều bị đụng trúng mấy đạo công kích.

Sau khi mười tên hải tặc phát động công kích, cả người thoáng chốc vọt tới trước mặt năm người Xích Ký, nhìn thấy công kích của mình trúng đích, trên mặt bọn hắn đều lộ ra hào quang kích động hưng phấn, vũ khí trong tay liên tục hướng về Xích Ký bọn họ tiến công.

Năm người Xích Ký liên tục né tránh, trong lúc nhất thời lực lượng đối chiến ngang nhau.

- Đại nhân, làm sao bây giờ?

Không có lời phân phó của Kiệt Sâm, năm người Xích Ký không dám bại lộ ra thực lực của mình.

Kiệt Sâm nhìn quanh bốn phía chiến trường.

- Ah…

- Sát...

- Đi chết đi…

Tiếng rống giận dữ điên cuồng liên tục vang lên, bên Mục Á thương hội mọi người giống như đã phát điên, hai con ngươi đỏ bừng liều lĩnh tiến công, bởi vì tất cả mọi người biết rõ ở thời điểm này còn không dốc sức liều mạng, đợi khi chiến đấu chấm dứt mà đối phương chiến thắng, chờ đợi họ sẽ là kết cục vô cùng thê thảm.

- Giết, giết sạch bọn hắn, một tên cũng không để lại!

Bên cạnh Sa Mông có mười tên Nguyệt Huy thiên thần bảo hộ, như sói nhập bầy cừu nhảy vào chiến trường, nhìn thấy người của Mục Á thương hội liều mạng lập tức phát ra tiếng gầm rú phẫn nộ.

Vốn hắn chuẩn bị bắt giữ tất cả mọi người mang về Hắc Nham Đảo, nhưng giờ phút này hắn đã thay đổi chủ ý, phẫn nộ quyết định không lưu lại một người sống.

- Phốc xuy…

Một Nguyệt Huy thiên thần của Mục Á thương hội bị đối phương chém trúng một đao, máu tươi chảy dài. Nhưng hắn không chút cau mày, trở tay một kích bức mở đối phương, sau đó rống giận xông lên lần nữa.

- Sát!

Thác Mã Tư mang theo mấy Nguyệt Huy thiên thần xông tới chỗ đội ngũ Sa Mông, thân là thủ lĩnh đội tàu, hắn tự nhiên hiểu rõ đạo lý bắt giặc phải bắt vua, chỉ cần giết chết Sa Mông, có lẽ cuộc chiến này sẽ nhanh chóng chấm dứt.

- Oanh long!

Mấy đạo nhân ảnh liều lĩnh phóng tới trước, nhưng bị mười tên hộ vệ bên cạnh Sa Mông ngăn cản, căn bản không thể tới gần.

Mười tên hộ vệ của Sa Mông mỗi một gã đều là Nguyệt Huy thiên thần đỉnh phong, thực lực siêu quần, hơn nữa thân là cận vệ thiếu chủ bọn hắn tự nhiên biết rõ an toàn của thiếu chủ trọng yếu, nếu để cho thiếu chủ bị một chút tổn thương trở lại Hắc Nham Đảo bọn hắn sẽ bị đại nhân phẫn nộ trừng phạt, bởi vậy cả đám cũng liều mạng.

Song phương chém giết cùng một chỗ, máu tươi bay tứ tung, chân tay cụt văng khắp nơi.

- Ha ha, giết sạch tất cả cho ta, dám can đảm đối kháng Sa Mông ta, đều phải chết!

Giờ phút này Sa Mông vẫn còn hét to, trên mặt điên cuồng lẫn hưng phấn.

Thảm thiết, vô cùng thảm thiết, tuy cuộc chiến mới bắt đầu một lát song phương cũng không vẫn lạc bao nhiêu người, nhưng loại máu tươi đầm đìa, thanh âm gào thét, hào khí thảm thiết liều mạng vẫn ánh vào tầm mắt Kiệt Sâm.

Nhưng Kiệt Sâm vẫn nhìn ra, tuy song phương biểu hiện thực lực ngang nhau, không có thương vong rõ ràng, nhưng thực lực đôi bên thật sự chênh lệch rất nhiều, dù người của Mục Á thương hội có dốc sức liều mạng cũng không tránh được kết cục chết trận.

- Đại nhân, chúng ta làm sao bây giờ?

Thanh âm Xích Ký lại truyền đến.

Từng đạo ngũ sắc quang hồng thật quỷ dị đột nhiên xuất hiện ngay giữa thiên địa, giống như pháo hoa rơi lả tả, thoáng chốc bao phủ toàn bộ mọi người trong chiến trường.

- Chuyện gì xảy ra?

Gần hai trăm người đang điên cuồng chém giết tất cả đều giật mình, nhưng công kích trong tay vẫn không ngừng, không dám có chút chủ quan.

- Oanh!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.