- Hừ, Vi Ân, tùy tiện ngươi nói thế nào, hôm nay ngươi đã đến cũng đừng nghĩ còn sống mà rời nơi này, ngày này sang năm là ngày tế của ngươi!
Trên mặt Lạp Đạt Mạn Địch Tư lộ ra dáng tươi cười âm lãnh:
- Vi Ân, hiện tại ngươi còn lời gì để nói? Ta cho ngươi một cơ hội lưu di ngôn!
- Ngày này sang năm là ngày tế của ta? Cơ hội nói di ngôn? Ha ha…
Trên mặt Vi Ân không hề có chút sợ hãi, ngược lại không nhịn được cười ha hả.
Sau một thoáng sắc mặt Vi Ân lạnh như băng:
- Lạp Đạt Mạn Địch Tư, bớt nói nhảm đi, Lôi Nặc đâu?
- Lôi Nặc?
Nghe câu hỏi của Vi Ân, Lạp Đạt Mạn Địch Tư ngây ngẩn cả người:
- Vi Ân, ngươi chết ngay trước mắt còn nghĩ tới Lôi Nặc…
Dù Lạp Đạt Mạn Địch Tư hình dung tràng cảnh hôm nay bao nhiêu lần nhưng hắn cũng không nghĩ tới dưới tình huống như vậy Vi Ân còn trấn định như thế, hơn nữa còn quan tâm đến Lôi Nặc.
- Tốt, nếu như ngươi quan tâm Lôi Nặc như vậy, ta đem hắn đánh chết ngay trước mặt ngươi, cho hai người các ngươi làm bằng hữu trên đường hoàng tuyền!
Lạp Đạt Mạn Địch Tư lạnh lùng lên tiếng, quay đầu nói với Lợi Phùng Tư đứng ngay sau lưng:
- Lợi Phùng Tư, mang Lôi Nặc ra đây!
- Dạ!
Giờ phút này Lợi Phùng Tư đã khôi phục bình tĩnh, ngoan độc nhìn Vi Ân cách đó không xa, quay người muốn bay xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-duoc-than-su/3677867/chuong-1053.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.