Chương trước
Chương sau
- Oanh

Một tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa vang lên, lập tức vang lên trong hư không.

Nổ mạnh qua đi, năng lượng va chạm như núi lửa phun trào, năng lượng hủy diệt, từ trên hư không khuếch tán ra ngoài, không gian hư vô, rung động từng cơn, ngay cả không khí hư ảo dưới va chạm vừa rồi cũng bắt đầu vặn vẹo.

Trong lúc nổ tung, lổ thủng không gian cực lớn hiện ra ngoài, rồi sau đó tan vỡ, tiếng vang ù ù, trong thiên địa, ảm đạm thất sắc.

Hào quang linh lực sáng lạn, thời điểm bầu trời nổ tung, sóng lửa khuếch tán ra ngoài, ở trên bầu trời, nhìn thấy một màn khủng bố như thế, Lam Nguyệt Cổ Sâm lúc trước còn đang quan sát, lúc này đã nhanh chóng tránh đi thật xa.

Uy lực khủng bố kia, làm cho nàng đứng bên ngoài xem kịch vui, biểu lộ ngốc trệ.

Trên bầu trời, bụi mù mờ mịt tán đi, trong ánh mắt chờ mong của Kiệt Sâm cùng Lam Nguyệt Cổ Sâm, một đạo thân ảnh toàn thân cháy đen chật vật, lung lay sắp đổ trên không trung, sau đó rơi xuống đất.

Bóng người này, chính là Linh Sư Tháp Đế Mỗ trưởng lão, hắn vào lúc này, rốt cuộc không còn hung hăng càn quấy và uy phong nữa.

Linh sư bào trên người của hắn, trong lúc nổ tung đã hóa thành hư vô, vết thương toàn thân chồng chất, một mảnh cháy đen, hắn lúc trước cao cao tại thượng, vào lúc này bị cháy đen, toàn thân tràn đầy miệng vết thương, không ngừng có máu tươi phun ra ngoài.

Dưới oanh kích Thần Chi Nộ Hỏa của Kiệt Sâm, dù hắn là cửu giai cấp thấp Thánh Linh Sư, cũng không thể bảo trì tư thế bay được nữa, trực tiếp đâm đầu xuống đất.

- Phanh!

Trong tiếng va đập mạnh mẽ, Đế Mỗ trưởng lão giống như bao vải rơi xuống mặt đất, toàn thân run rẩy, trong miệng không ngừng phun máu tươi, tức giận trong nội tâm không có chỗ phát tiết.

- Kiệt Sâm, ngươi, ngươi cũng quá hung ác nha? Ta vốn chuẩn bị khảo vấn hắn một chút, hiện tại, ngươi làm cho ta...

Nhìn qua một màn này, trên bầu trời, trong miệng Lam Nguyệt Cổ Sâm thì thào, con mắt trừng tròn xoe, tràn ngập khó có thể tin.

Trên bầu trời, Kiệt Sâm thở hổn hển, trong óc suy yếu và mê muội, lúc này vội vàng lấy một lọ linh dược tề trong không gian giới chỉ ra ngoài, uống cạn, lúc này mới tốt hơn đôi chút.

- Xem ra Đế Mỗ trưởng lão này có cứu cũng không sống được.

Lam Nguyệt Cổ Sâm đáp xuống trước mặt Đế Mỗ trưởng lão, dùng linh thức cảm giác thân thể của Đế Mỗ trưởng lão, lắc đầu lên tiếng.

- Cứu không sống?

Kiệt Sâm đi tới gần, nhìn thấy thân thể vô cùng thê thảm của Đế Mỗ trưởng lão, nhìn thấy trên người Đế Mỗ trưởng lão có mấy trăm miệng vết thương.

- Khục khục...

Trong miệng Đế Mỗ trưởng lão phun ra một ngụm máu lớn, trong đôi mắt hồi phục một tia thanh minh.

- Xùy! 

Nhưng không đợi hắn mở miệng, hắc sắc trọng kiếm trong tay Kiệt Sâm đưa tới, gác lên cổ của hắn.

- Nói, lúc này các ngươi tiến vào Thất Tinh Hải cấm địa, rốt cuộc có bao nhiêu người.

Ánh mắt Kiệt Sâm lạnh như băng nhìn qua Đế Mỗ trưởng lão, phát ra âm thanh lạnh lùng.

Trong núi rừng yên tĩnh, một mảnh bừa bộn, chỉ có cuồng phong thổi quét qua, mang đến mùi mặn chát của Thất Tinh Hải cấm địa.

- Không nghĩ tới, vì kích giết đám đệ tử tiến vào cấm địa như chúng ta đây, Linh Sư Tháp phái ra tới bảy tên cửu giai Thánh Linh Sư để săn giết, trong đó thậm chí còn có Linh Sư Tháp Yết La phó tháp chủ là cửu giai trung cấp Thánh Linh Sư, Linh Sư Tháp này, đúng là muốn trảm tận sát tuyệt chúng ta mà.

Trong núi rừng, sắc mặt Kiệt Sâm âm trầm lên tiếng.

Dưới thẩm vấn của Kiệt Sâm, ngay từ đầu Đế Mỗ trưởng lão còn muốn im miệng không nói, nhưng dưới thủ đoạn của Kiệt Sâm, Đế Mỗ trưởng lão trước đó còn cường ngạnh, hiên ngang lẫm liệt, nhưng bây giờ không được nữa, hắn lập tức khai ra những người cùng tiến vào câm địa với mình, thân phận và thực lực, triệt triệt để để nói ra hết.

- Sáu gã cửu giai cấp thấp Thánh Linh Sư, còn có một gã cửu giai trung cấp Thánh Linh Sư...

Trong đôi mắt Lam Nguyệt Cổ Sâm có tinh quang lập lòe, trong miệng thì thào.

Cho dù trước đó, lúc phối hợp với Kiệt Sâm, hai người bọn họ đánh bại Đế Mỗ trưởng lão là cửu giai cấp thấp Thánh Linh Sư, nhưng mà vừa nghĩ tới đội hình to lớn như thế, trong lòng hai người vẫn có chút kinh hãi.

Những cửu giai cấp thấp Thánh Linh Sư kia còn khá tốt, dù sao trong giảng thuật của Đế Mỗ trưởng lão, bảy người bọn họ đều phân tán đuổi giết, Kiệt Sâm cùng Lam Nguyệt Cổ Sâm hai người cùng một chỗ, căn bản không sợ, nhưng vừa nghĩ tới Yết La chính là cửu giai trung cấp Thánh Linh Sư, trong lòng hai người tràn ngập cảnh giác.

Cửu giai trung cấp Thánh Linh Sư, cũng không giống cửu giai cấp thấp Thánh Linh Sư, thực lực cả hai, căn bản không cùng cấp bậc, cho dù Kiệt Sâm cùng Lam Nguyệt Cổ Sâm vừa mới đánh bại Đế Mỗ trưởng lão là cửu giai cấp thấp Thánh Linh Sư, nhưng khi nghĩ tới thực lực Yết La phó tháp chủ, trong lòng hai người vẫn có chút không tư vị.

- Kiệt Sâm, chúng ta làm sao bây giờ?

Lam Nguyệt Cổ Sâm đem ánh mắt nhìn lên người Kiệt Sâm.

- Căn cứ lời nói của Đế Mỗ, bảy người bọn họ, tuy sau khi tiến vào cấm địa, sẽ tiến vào các địa phương khác nhau, nhưng bọn họ thống nhất sẽ bắt đầu tìm kiếm từ lối ra bên ngoài của Thất Tinh Hải, rồi sau đó đẩy mạnh tiến vào trong, hoàn toàn ngăn chặn chúng ta đi ra ngoài, mà bên ngoài sơn cốc, lại có bọn người Ngả Kim Sâm tháp chủ tọa trấn, đem tất cả những người dám trốn ra, đánh chết toàn bộ.

Sắc mặt Lam Nguyệt Cổ Sâm lạnh như băng.

- Làm sao bây giờ?

Trong đôi mắt Kiệt Sâm có tinh mang hiện lên, khóe miệng có một tia cười lạnh:

- Như vậy không nhiều lắm, tuy bọn chúng phong tỏa đường ra của chúng ta, nhưng trước khi tiến vào tận cùng, mỗi người bọn họ sẽ phân tán, chỉ cần chúng ta vào trước khi bọn chúng tụ tập lại, tập hợp bọn người Tạp Tắc Nỗ Tư lại với nhau, chúng ta hoàn toàn có thể đánh bại từng tên, bẻ đũa từng chiếc.

- Đánh bại từng tên, muốn săn giết bọn chúng sao?

Sau khi nghe được Kiệt Sâm nói thế, đôi mắt Lam Nguyệt Cổ Sâm lập tức sáng lên, tràn ngập hưng phấn.

- Đúng vậy, bọn chúng tiến vào cấm địa đuổi giết chúng ta, cho nên không có đề phòng, bị chúng ta đánh chết, từ giờ trở đi, thân phận giữa con mồi và thợ săn sẽ cải biến ngược rồi.


Lam Nguyệt Cổ Sâm nhìn qua Đề Mỗ nằm đó, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ nhìn qua Kiệt Sâm cùng nàng, trong miệng hỏi thăm lên tiếng.

- Hắn?

Ánh mắt Kiệt Sâm cũng nhìn sang.

- Kiệt Sâm, ngươi buông tha ta đi, ta tuyệt đối sẽ không nói kế hoạch của các ngươi ra đâu, ta làm sao mà ngờ được, ngươi lại mạnh tới mức này, dùng lực lượng bát giai trung cấp Đế Linh Sư, lại có thể đánh bại ta, thiên phú của ngươi, thế gian ít có, trong lịch sử vạn năm của đại lục, ta chưa bao giờ thấy qua, ta tin tưởng, tương lai ngươi nhất định sẽ quân lâm thiên hạ, buông tha ta đi, ta cũng không dám đối nghịch với ngươi nữa, lần này tiến vào cấm địa, hoàn toàn là do Ngả Kim Sâm tháp chủ ép cả, chúng ta cũng bất đắc dĩ ah

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.