- Kiệt Sâm hội trưởng, Ngả Mễ Đặc một nhà ba đời làm linh sư trong Thải Hồng Tháp này, thời điểm ta tới Thải Hồng Tháp nhậm chức, phụ thân hắn còn là linh dược sư của Thải Hồng Tháp, về sau bởi vì bệnh qua đời, lại nói tiếp, Ngả Mễ Đặc này là người ta nhìn hắn lớn lên.
Một bên, Lỗ Nhĩ Tư bên cạnh Kiệt Sâm lên tiếng, hiển nhiên là sợ Kiệt Sâm khó xử đối phương.
- Đúng vậy a, ta nhớ được Ngả Mễ Đặc mười tám tuổi đã gia nhập Thải Hồng Tháp của chúng ta a, đã qua bảy tám năm rồi a.
Đạt La Đặc cũng lên tiếng.
Kiệt Sâm không để ý tới lời của bọn người Lỗ Nhĩ Tư, đột nhiên vỗ vai của Ngả Mễ Đặc, cử động này làm cho tất cả mọi người sửng sốt.
- Không cần khẩn trương, năm trước ngươi tiêu hao của Thải Hồng Tháp tám trăm ngàn linh tệ, nhưng phối chế linh dược thu về một ức tám trăm ngàn vạn linh tệ, mang về cho Thải Hồng Tháp một ức linh tệ, cũng là linh dược sư thu về cao nhất cho Thải Hồng Tháp, xét thấy tài nguyên hằng năm của ngươi không đủ dùng, ta quyết định đề cao khoản độ tài nguyên của ngươi lên, nói đi, hàng năm cần bao nhiêu tài nguyên mới đủ? Một ức linh tệ? Một ức hai ngàn vạn?
Kiệt Sâm nhìn Ngả Mễ Đặc lên tiếng nói.
- Cái này...
Tất cả mọi người ở đây ngây người, mà Ngả Mễ Đặc vốn tràn ngập lo lắng cũng ngây người một chút, cảm giác đầu óc có chút choáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-duoc-than-su/3677544/chuong-730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.