Chương trước
Chương sau
Luận thực lực, Thiết Giáp Bạo Long cùng Kinh Giác Bạo Long mà Kiệt Sâm từng đánh chết khi cứu nhóm người Âu Văn cũng không sai biệt bao nhiêu, đều là hoàng cấp linh thú thất giai đỉnh phong, là vương giả trong hoàng cấp linh thú, viễn siêu những hoàng cấp linh thú trung đẳng như Nham Giáp Long Hạt.

Trên thực tế, Thiết Giáp Bạo Long cùng Kinh Giác Bạo Long đều thuộc một chi của Á Long, chỉ có điều một là kim thuộc tính, một là thổ thuộc tính.

Nhưng làm cho Kiệt Sâm thấy kinh ngạc là bên trong sơn cốc thoáng chốc đã xuất hiện hơn mười đầu Thiết Giáp Bạo Long, phải biết rằng Thiết Giáp Bạo Long không giống như Nham Giáp Long Hạt hay Đại Địa Ma Hùng thích sống quần cư, chúng xưa nay luôn thích độc hành đi lại.

- Tuyệt đối có cổ quái!

Giờ phút này trong lòng Kiệt Sâm càng lúc càng hiếu kỳ, linh thú thất giai ở rất nhiều sơn mạch trên đại lục cũng có thể được xem là một phương bá chủ, rất nhiều đều thích độc hành, chiếm lấy một khu vực riêng cho mình, cho dù là hoàng cấp linh thú chuyên quần cư, bình thường cũng chỉ tụ tập chừng mười đầu hoặc mấy chục đầu, tuyệt đối không có đạo lý tụ tập nhiều đến như thế.

Nếu như ngay từ đầu chỉ có Nham Giáp Long Hạt, còn có thể xem như là nơi ở của một tộc đàn, nhưng nhiều chủng loại hoàng cấp linh thú cùng tụ tập, dựa theo thực lực cao thấp phân chia địa bàn, hơn nữa còn không xâm phạm lẫn nhau, nếu như không có nguyên nhân đặc thù căn bản là chuyện không thể nào phát sinh.

Linh thú có được ý thức lãnh địa rất mạnh, so với nhân loại càng thêm khoa trương, dưới tình huống bình thường tuyệt đối không có khả năng bình yên tụ tập chung một chỗ mà không chém giết lẫn nhau. Text được lấy tại Truyện FULL

- Phải tiếp tục đi tới, hiện tại ta đối với sơn cốc này càng ngày càng thêm hiếu kỳ rồi!

Trong mắt Kiệt Sâm tỏa sáng nhìn vào tận sâu trong sơn cốc:

- Trong sơn cốc này có nhiều linh thú như vậy, đặc biệt là thổ hệ nguyên tố vô cùng đậm đặc, với nồng độ hiện tại, còn nồng hơn ngoài sơn cốc không ít, ít nhất phải gấp bảy tám lần thổ hệ nguyên tố ở bên ngoài!

Kiệt Sâm có loại cảm giác…

Nguyên nhân làm cho thổ hệ linh nguyên tố nồng đậm quỷ dị đến như vậy, khẳng định phải nằm tại phía đông sơn cốc.

Dọc theo vách đá lởm chởm tiến lên, giống như u linh hư vô, Kiệt Sâm không ngừng tiềm hành vào tận sâu trong sơn cốc.

- Hô…hô…

Kiệt Sâm đang tiềm hành thật nhanh, tránh thoát toàn bộ cảm giác của các linh thú, lặng yên tiến tới, đột nhiên một cảm giác vô hình lướt qua trong lòng Kiệt Sâm, đây là một sự triệu hóa mơ hồ, đang không ngừng thúc giục Kiệt Sâm tiến lên.

Chỉ trong tích tắc thân hình Kiệt Sâm dừng phắt lại, cả người giống như vừa bị sét đánh ngây dại, trong mắt mang theo vẻ khó thể tin nhìn ra phía trước.

Đó là một loại cảm giác vô cùng cổ quái, ẩn ẩn chỉ dẫn Kiệt Sâm tiếp tục tiến lên, lại làm cho Kiệt Sâm không khỏi cảm thấy khiếp sợ lẫn kích động.

Loại cảm giác kêu gọi này Kiệt Sâm đã từng cảm nhận qua hai lần, một lần ở Dược Thần Điện, đó là khi Kim Linh Châu kêu gọi hắn, một lần là ở bên trong Huyết Uyên Sơn tại Linh Trì bí cảnh, Mộc Linh Châu đã kêu gọi hắn.

Nhưng hôm nay loại cảm giác này lại xuất hiện lần thứ ba, làm Kiệt Sâm cơ hồ hít thở không thông.

- Chẳng lẽ bên trong sơn cốc này có đồ vật giống như Kim Linh Châu cùng Mộc Linh Châu tồn tại?

Kiệt Sâm cảm thấy lòng bàn tay mình toát ra mồ hôi, hô hấp cũng có chút dồn dập.

- Bất kể là cái gì, vào xem mới biết được!

Một lát sau, thần sắc Kiệt Sâm khôi phục vẻ bình tĩnh, vốn tâm tình kích động cũng chợt bình phục, đồng thời cả người rất nhanh lao vào tận sâu bên trong.

Xa xa, không gian vô cùng yên lặng, trên đoạn đường đi tới tránh né qua khu vực của Thiết Giáp Bạo Long, Kiệt Sâm cũng không còn phát hiện được linh thú nào khác.

Loại cảm giác triệu hoán càng lúc càng thêm mãnh liệt, rốt cục một sơn cốc cực lớn xuất hiện trước mặt Kiệt Sâm, một cỗ khí tức khủng bố từ trong sơn cốc không ngừng tràn ra, bước chân Kiệt Sâm không khỏi ngừng phắt lại, thân thể nhanh chóng tránh né vào trong khe hẹp giữa hai tảng đá lớn, nhìn vào bên trong sơn cốc kia.

- Đó là…

Vừa nhìn vào, đôi mắt Kiệt Sâm chợt trợn tròn, trong mắt hiện lên tia khiếp sợ.

Chỉ thấy trong phạm vi vài dặm của sơn cốc kia có hơn mười đầu linh thú nằm sấp trên mặt đất, hình thể của hơn mười đầu linh thú cực kỳ khổng lồ, dù nằm nơi đó cũng chẳng khác gì một ngọn núi nhỏ, ẩn ẩn tản ra khí tức khủng bố.

Chúng có lân giáp màu vàng, sáng bóng lưu chuyển, tản ra thổ hoàng sắc quang mang, ẩn ẩn như có thổ hệ pháp tắc lưu chuyển bên trên, đầu cực lớn, chiếc đuôi đầy gai góc phủ kín đang vắt ngang sơn cốc làm người không dám khinh thường.

Làm cho người cảm thấy khủng bố chính là đôi mắt thổ hoàng sắc của chúng tràn đầy vẻ linh động cùng hung hãn, ẩn chứa khí phách, tản mát ra hung mang bức người.

- Đó là…đế cấp linh thú Địa Long Vương bát giai, làm sao…làm sao có thể?

Kiệt Sâm cảm thấy mình muốn nghẹt thở, trái tim như ngừng đập, hơn mười đầu đế cấp linh thú bát giai, số lượng khủng bố đến kinh người như vậy dù là Kiệt Sâm cũng cảm thấy vô cùng kiêng kỵ cùng khó thể giải quyết.

Giờ phút này hơn mười đầu linh thú kia tựa hồ như đang ngủ, con thì cúi đầu, con thì dùng chân trước gãi đầu, còn có con thì vung vẩy đuôi, lộ ra vẻ cực kỳ nhàn nhã.

Ánh mắt Kiệt Sâm chậm rãi di động chung quanh sơn cốc, muốn quan sát rõ ràng hết thảy xung quanh.

Đó là một sơn cốc chiếm diện tích thật lớn, thổ hệ linh lực nồng đậm quanh quẩn, hơn mười đầu Địa Long Vương nằm tách xa nhau rải rác, mà ở trung ương có một hồ nước không lớn lắm, mà giữa hồ nước còn có một gò đất nhô cao.

- Ân?

Ánh mắt Kiệt Sâm thoáng chốc đã bị gò đất kia hấp dẫn.

Nói là gò đất, kỳ thật là một tảng đá nổi lên khỏi mặt nước, nhưng ở trung ương tảng đá lăng không lơ lửng một thổ hoàng sắc viên cầu cỡ một quả bóng quần vợt.

Thổ hoàng sắc viên cầu nhẹ nhàng chuyển động, tản ra một cỗ lực lượng thật thần bí hấp dẫn Kiệt Sâm, mà cỗ hắc sắc lực lượng cổ quái trong thân thể Kiệt Sâm bị thổ hoàng sắc viên cầu hấp dẫn cũng đang vận chuyển nhanh hơn.

Về phần Kim Linh Châu cùng Mộc Linh Châu trong đầu Kiệt Sâm càng không thể khống chế, xoay tròn thật nhanh.


Chân mày Kiệt Sâm cau lại:

- Làm sao bây giờ?

- Xông vào khẳng định không được, Địa Long Vương ở trong đế cấp linh thú bát giai tuy là nhỏ yếu, không thể sánh bằng Kim Giác Cự Thú, Thôn Thiên Thú là bát giai đỉnh phong, so với Kim Giáp Bạo Giải Thú cũng kém hơn rất nhiều, so sánh với Lục Văn Long mà Ba Nhĩ Tát Trạch vất vả mới đánh chết cũng yếu hơn một chút, nhưng số lượng lại quá nhiều, dùng thực lực của ta căn bản không khả năng thủ thắng!

Kiệt Sâm vô cùng tinh tường đối với thực lực của chính mình.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.