Chương trước
Chương sau
Theo sự dẫn dắt của hai người Ngõa Đặc cùng Thụy An, nhóm người Kiệt Sâm thật nhanh đi tới trước một kiến trúc thật lớn.

Mọi người cùng ngẩng đầu nhìn lên.

Đó là một kiến trúc hùng vĩ cao khoảng ba trăm thước, trên đỉnh kiến trúc có vài chữ thật lớn chói mắt – Linh Dược Thành.

Ánh mắt của nhóm người Kiệt Sâm đầu tiên liền bị ba chữ lớn kia hấp dẫn, vừa mới chạm đến phảng phất giống như đang đi trong đêm tối, hết thảy chung quanh không còn vật gì tồn tại, chỉ còn ba chữ - Linh Dược Thành lóe lên ánh sáng, một loại cảm giác uy áp khủng bố vô hình đập thẳng vào trước mặt.

Ở bên cạnh, trong miệng hộ pháp Thụy An đột nhiên quát lên, lúc này nhóm người mới giật mình tỉnh lại.

- Chuyện gì xảy ra?

Tất cả mọi người đều kinh hãi, trong lúc bất tri bất giác không ít người cảm thấy mồ hôi ướt sũng sau lưng mình.

- Ba chữ Linh Dược Thành này mọi người nên ít nhìn thì tốt hơn, trong đó có ý cảnh vô hình, dù là cường giả đế linh sư bát giai cũng không dám nhìn chằm chằm như vậy, về phần các ngươi nếu nhìn quá nhiều sẽ tạo nên âm ảnh trong tâm lý của các ngươi!

Ngõa Đặc cười nói.

- Khủng bố như vậy?

- Ngay cả đế linh sư bát giai cũng không dám nhìn thẳng, trời ạ?

Tất cả mọi người đều giật mình, có một ít nhân vật cường đại, bên trong chữ viết lưu lại ý cảnh của chính mình, đó là chuyện vô cùng bình thường, bởi vì trong những dòng chữ lưu lại lĩnh ngộ của bọn họ đối với pháp tắc, để cho người khác khi quan sát sẽ không nhịn được bị hãm vào bên trong.

Nhưng điều này bình thường chỉ xảy ra đối với những linh sư có cấp bậc thấp, mà sau thất giai từng linh sư đều đã có lĩnh ngộ riêng của mình về pháp tắc, về phần đế linh sư bát giai đối với lĩnh ngộ pháp tắc đã đạt tới một cảnh giới khác, trừ phi hai lĩnh ngộ pháp tắc đều cực kỳ tiếp cận, nếu không trên cơ bản sẽ không phát sinh chuyện nhìn thấy chữ viết sẽ làm cho người bị hãm sâu đi vào.

Nhưng nghe lời nói của Ngõa Đặc, dù là đế linh sư bát giai cũng không dám nhìn chằm chằm vào ba chữ Linh Dược Thành, như vậy lúc xưa người đã viết ba chữ này đối với cảm ngộ pháp tắc rốt cục đã cường đại tới cảnh giới nào, tất cả mọi người thật sự không tưởng tượng được.

- Đúng rồi Ngõa Đặc đại sư, lúc trước mấy thanh niên kia có nói cái gì mà linh sư không cách nào trở thành hạch tâm đệ tử của Linh Dược Sư Tháp, đó là ý gì?

Đúng lúc này có một gã tuyển thủ đột nhiên hỏi thăm.

- Đúng vậy đó, Ngõa Đặc đại sư!

- Còn nữa, cái gì là nội môn đệ tử, ngoại môn đệ tử, rốt cục lại có gì khác nhau?

Không ít tuyển thủ ồn ào lên tiếng hỏi, dù là Kiệt Sâm bọn họ cũng đem ánh mắt nhìn lên trên người Ngõa Đặc cùng Thụy An.

Nói thật tuy Kiệt Sâm ngay lúc ban đầu tiến vào Linh Đấu Thành bên Linh Dược Sư Tháp có trưởng lão Khắc Phu Lâm đích thân tới tìm hắn, đồng ý cho hắn một danh ngạch đệ tử cao cấp, nhưng cho tới bây giờ Kiệt Sâm còn chưa biết đệ tử cao cấp rốt cục lại là ý nghĩa gì.

Nhưng theo sự hiểu biết của Kiệt Sâm, Linh Dược Sư Tháp cùng Linh Sư Tháp tựa hồ được chia thành đệ tử hạch tâm, đệ tử cao cấp, đệ tử nội môn, đệ tử ngoại môn là bốn loại xưng hô khác nhau, đệ tử cao cấp tựa hồ cũng là một xưng hô có chút trọng yếu.

Ngõa Đặc cười nhìn mọi người, nói:

- Linh Dược Sư Tháp cùng Linh Sư Tháp cũng giống nhau, đệ tử được chia thành đệ tử hạch tâm, đệ tử cao cấp, đệ tử nội môn, đệ tử ngoại môn là bốn cấp bậc, mỗi một bậc có khả năng hưởng thụ khác nhau trong Linh Dược Thành, về phần sẽ có khác biệt cụ thể gì, còn phải chờ chư vị báo danh xong tự mình đi tìm hiểu!

- Mà vừa rồi theo lời của đám người kia linh sư không cách nào trở thành đệ tử hạch tâm của Linh Dược Sư Tháp có ý tứ là tại Linh Dược Sư Tháp, chỉ có linh dược sư mới có thể trở thành đệ tử hạch tâm là cấp bậc cao cấp nhất, nếu như là linh sư, cho dù hắn là thiên tài tối đa cũng chỉ trở thành đệ tử cao cấp!

- Cái gì?

Những lời của Ngõa Đặc vừa nói ra làm một ít tuyển thủ không khỏi kinh hãi, mà ngay cả Kiệt Sâm cũng ngây ngẩn cả người, một nhóm người đều đem ánh mắt rơi lên trên người Lai Ngang Nạp Đa cùng Tác Phỉ Á.

Lần này trong số những tuyển thủ gia nhập Linh Dược Sư Tháp, ngoại trừ Kiệt Sâm cùng Dong Thánh là đệ tử cao cấp, Lai Ngang Nạp Đa, Tác Phỉ Á, Thiết Mộc Chân, Thiết Nặc là đệ tử nội môn ra, những tuyển thủ còn lại cũng chỉ là đệ tử ngoại môn.

Chỉ theo xưng hô tất cả mọi người liền biết rõ đệ tử hạch tâm tuyệt đối thật khó đạt tới, mà tuyệt đại đa số mọi người chỉ là đệ tử ngoại môn mà thôi, cự lỵ đệ tử hạch tâm còn có đệ tử nội môn cùng đệ tử cao cấp, cho nên một ít tuyển thủ tuy thật giật mình nhưng cũng không cảm thấy có gì là quá mức.

Chính bọn họ cũng tự biết rõ, với thiên phú cùng thực lực của bọn họ, trên cơ bản không có hi vọng trở thành đệ tử hạch tâm, bởi vậy có cơ hội hay không cũng không sao cả, nhưng hai người Lai Ngang Nạp Đa cùng Tác Phỉ Á thì hoàn toàn khác hẳn.

Trong cuộc thi đấu đối chiến tinh anh đại lục, hai người bọn họ đều biểu hiện ra thiên phú kinh người, mà khi trưởng lão Đế Mỗ của Linh Sư Tháp mở lời mời hai người, cũng đồng ý thân phận đệ tử cao cấp, nói cách khác nếu như hai người lựa chọn Linh Sư Tháp thì tương lai hoàn toàn có hi vọng trở thành đệ tử hạch tâm của Linh Sư Tháp, thế nhưng bọn họ lại lựa chọn tiến vào Linh Dược Sư Tháp.

Bọn họ không phải linh dược sư, cho dù có bao nhiêu cố gắng đoán chừng cũng chỉ đạt tới đệ tử cao cấp mà thôi, không cách nào trở thành đệ tử hạch tâm, đối với bọn họ mà nói lựa chọn Linh Dược Sư Tháp có lẽ là một lựa chọn vô cùng sai lầm.

Nhưng khi ánh mắt của các tuyển thủ nhìn qua trên người Lai Ngang Nạp Đa cùng Tác Phỉ Á, đột nhiên chợt phát hiện, sắc mặt của Lai Ngang Nạp Đa và Tác Phỉ Á vẫn bình tĩnh, căn bản không hề vì lời nói của Ngõa Đặc mà cảm thấy giật mình hay hối tiếc.

- Ha ha, chư vị…

Chứng kiến biểu lộ của mọi người, Ngõa Đặc không nhịn được bật cười:

- Ở trong Linh Dược Sư Tháp, tuy các ngươi không cách nào trở thành đệ tử hạch tâm, nhưng chỉ cần các ngươi thật sự có thiên phú, đến lúc đó tấn cấp đế linh sư bát giai, có thể lựa chọn trở thành hộ pháp của Linh Dược Sư Tháp, đồng dạng đều có được quyền lợi như đệ tử hạch tâm, chỉ có điều sau khi trở thành hộ pháp các ngươi sẽ không giống như đệ tử hạch tâm, có được cơ hội kế thừa đại thống của Linh Dược Sư Tháp!

- Nhưng có lẽ tại đây có một ít người đến từ một ít thế lực lớn, điểm này Linh Dược Sư Tháp sẽ không đi quản, nhưng một khi đã trở thành đệ tử hạch tâm, như vậy phải hoàn toàn một lòng vì Linh Dược Sư Tháp, trên thực tế có không ít người đến từ các thế lực lớn, giữa đệ tử hạch tâm cùng hộ pháp, người lựa chọn làm hộ pháp cũng không hề ít!

- Hơn nữa Linh Dược Sư Tháp so sánh với Linh Sư Tháp vẫn có ưu thế hơn không ít, về phần cụ thể là gì thì mọi người cứ tự mình đi xem, dù sao chỉ có một điều, chỉ cần các ngươi có thiên phú, có thực lực, gia nhập vào Linh Dược Sư Tháp tuyệt sẽ không bị thiệt thòi!

Nghe Ngõa Đặc giải thích, mọi người mới bừng tỉnh hiểu ra, nhóm người Kiệt Sâm đến từ địa phương xa xôi tận tây bắc, vô số năm qua cơ hồ có rất ít người có thể gia nhập vào Linh Dược Sư Tháp, tự nhiên không hiểu được những quy tắc này.

Nhưng Lai Ngang Nạp Đa cùng Tác Phỉ Á đến từ Tái Luân đế quốc cùng Uy Thiên đế quốc trong tứ đại đế quốc, có lẽ trước khi bọn họ gia nhập cũng đã sớm biết tình huống bên trong Linh Sư Tháp cùng Linh Dược Sư Tháp, vì vậy khi nãy sau khi nghe được câu nói của Ngõa Đặc đại sư mới không biểu lộ ra vẻ giật mình chút nào.

- Đúng rồi Ngõa Đặc đại sư, nếu như chúng tôi muốn trở thành đệ tử nội môn cần có điều kiện gì, mà trở thành đệ tử cao cấp thì cần yêu cầu ra sao?

Một ít tuyển thủ không nhịn được lại dò hỏi.

- Những việc này lẽ ra không phải do ta nói với các ngươi, nhưng nếu như mọi người đã hỏi thì ta có thể nói đơn giản một chút.

- Bên trong Linh Dược Sư Tháp, muốn trở thành đệ tử nội môn linh sư phải đạt tới cảnh giới hoàng linh sư thất giai đê cấp, linh dược sư phải đạt tới linh dược tông sư ngũ giai cao cấp, mà muốn trở thành đệ tử cao cấp, linh sư phải đạt tới cảnh giới hoàng linh sư thất giai cao cấp, linh dược sư thì phải đạt tới linh dược tôn sư lục giai đê cấp, linh sư muốn trở thành hộ pháp phải đạt tới cảnh giới đế linh sư bát giai đê cấp mới có tư cách xin phép, về phần đệ tử hạch tâm, phải đạt tới linh dược hoàng sư thất giai đê cấp mới có được tư cách!

- Những điều này đều là điều kiện bắt buộc cơ bản nhất, chỉ khi đạt được điều kiện như vậy mới đủ tư cách!

Nghe Ngõa Đặc giới thiệu, không ít tuyển thủ đều cảm thấy líu lưỡi.

Yêu cầu linh sư thì đỡ hơn, trở thành đế linh sư bát giai đê cấp là có thể xin trở thành hộ pháp cũng không có gì quá mức giật mình, nhưng linh dược sư phải đạt tới linh dược hoàng sư thất giai đê cấp mới có tư cách trở thành hạch tâm đệ tử, điều kiện như vậy làm cho tất cả mọi người đều chấn kinh.

Linh dược hoàng sư thất giai đê cấp ở tại thủ đô tứ đại đế quốc đã là nhân vật đại sư trong Linh Dược Sư Viện, hưởng thụ vạn người kính ngưỡng, nhưng ở bên trong Linh Dược Sư Tháp lại chỉ là một đệ tử, điều này làm trong lòng mọi người nhất thời thật khó thể tiếp nhận.

Phải biết rằng trên toàn bộ tây bắc đại lục, cũng chỉ có một Bổn Kiệt Minh là linh dược hoàng sư thất giai mà thôi, mà địa phương như Hỗn Loạn Lĩnh, ngay cả một linh dược hoàng sư cũng không có, bởi vậy có thể thấy được muốn tấn giai khó khăn thế nào, linh sư từ tôn linh sư lục giai cao cấp tấn thăng hoàng linh sư thất giai cao cấp là một quá trình vô cùng gian nan, linh dược sư càng thêm khó khăn hơn nhiều.

Nhưng mọi người tại đây tuyệt đại đa số chỉ là linh sư, chỉ có Kiệt Sâm, Dong Thánh, Địch Ni Toa cùng Tư Lý Lan Tạp là cần chú ý tới điều kiện trở thành đệ tử hạch tâm, bởi vậy mọi người cũng chỉ cảm thấy giật mình.

Theo sự dẫn dắt của Ngõa Đặc, nhóm người Kiệt Sâm thật nhanh đã được dẫn vào bên trong Linh Dược Thành, được nhân viên xử lý thủ tục, mỗi người đều lấy được tạp phiến thuộc về riêng mình.

Màu sắc tạp phiến của nhóm người Tư Lý Lan Tạp là màu trắng, mà Thiết Mộc Chân là màu xanh, về phần Kiệt Sâm cùng Dong Thánh thì là màu đỏ.

- Tấm thẻ này là giấy thông hành chứng minh của các ngươi bên trong Linh Dược Thành, sau này hết thảy những gì các ngươi muốn làm trong Linh Dược Thành đều sẽ dùng tấm thẻ này, cho nên hi vọng các ngươi có thể đảm bảo cẩn thận, hiện tại mọi người đi theo ta, ta sẽ dẫn các ngươi đi tới một địa phương tốt, xem như là lễ vật đầu tiên khi các ngươi tiến vào Linh Dược Sư Tháp…

Sau khi thấy mọi người đăng ký xong xuôi, Ngõa Đặc dẫn theo mọi người đi vào bên trong Linh Dược Thành.

Đi theo Ngõa Đặc mọi người không ngừng đi càng lúc càng sâu vào bên trong, ngay lúc ban đầu bọn họ còn thấy lác đác vài người qua lại, nhưng đợi tới cuối cùng chung quanh không còn ai, rất hiển nhiên mọi người đều tiến vào một địa phương bình thường cũng không có ai đến qua.

Giờ phút này mọi người đang đi trong một thông đạo bằng đá, chung quanh thông đạo điêu khắc một ít đồ án tinh mỹ, làm cho người ta có một loại cảm giác khí thế hào hùng.

- Ngõa Đặc đại sư đang muốn dẫn chúng ta đi đâu?

- Không biết nữa?

- Các ngươi có ai nghe nói qua gia nhập Linh Dược Sư Tháp sẽ đi địa phương nào sao?

- Khi nãy nghe Ngõa Đặc đại sư nói là một địa phương tốt, hơn nữa là lễ vật đầu tiên Linh Dược Sư Tháp cho chúng ta, hẳn sẽ có một ít chỗ tốt đi?

Không ít người ồn ào nghị luận, thần sắc nghi hoặc, nhưng càng nhiều là vẻ mặt tràn đầy chờ mong, địa phương tặng lễ vật theo lời của Ngõa Đặc tuyệt đối thật đáng cho mọi người chờ đợi.

Dù là Kiệt Sâm cũng cảm thấy tràn ngập tò mò, đi bên trong đội ngũ.

Thông đạo thật dài, mọi người đi thật lâu mới đến cuối đường, xuất hiện trước mặt mọi người là một đại điện trống trải.

Trong đại điện là một hồ nước hình tròn khổng lồ đường kính chừng trăm thước, toàn bộ hồ nước có màu nâu xám, tản mát ra một cỗ hương vị cực kỳ gay mũi kỳ lạ.

Ở bên cạnh hồ nước có một lão giả mặc trường bào màu đen, tinh mang lưu chuyển trong mắt, sắc mặt lạnh băng vô cùng nghiêm túc, mà sau lưng lão giả là một loạt nhân viên mặc trường bào màu trắng, trong tay mỗi người đều nâng một hộp gỗ.

- An Đức Nặc hộ pháp, ba mươi chín tuyển thủ đều đã đến!

Ngõa Đặc đại sư nhìn lão giả lên tiếng nói.

- Ân!

Trong miệng lão giả đáp lại một tiếng, sau đó ánh mắt sắc bén như thanh đao nhọn lướt qua trên mặt từng người, lên tiếng nói:

- Vậy thì bắt đầu đi!

Theo lời nói của hắn rơi xuống, tám nhân viên mặc áo bào trắng đứng bên cạnh hồ nước đều cùng nhau mở hộp gỗ trong tay mình, sau đó đổ vào bên trong hồ.

Ngõa Đặc đại sư lên tiếng.

- Hóa Linh Trì?

Ánh mắt mọi người nghi hoặc nhìn lẫn nhau.

Kiệt Sâm nhìn qua Hóa Linh Trì đang không ngừng sôi trào trước mặt, với tạo nghệ linh dược học của hắn, tự nhiên có thể phân biệt ra được Hóa Linh Trì này hẳn có tác dụng như Mộc Linh Trì trước kia hắn phối chế cho Lạc Khố Ân ngâm mình, là một loại dược tề ngoại dụng nào đó, có thể sẽ mang tới một chỗ tốt nhất định cho linh sư.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.