Trong lòng La Tư Đặc suy nghĩ, trên mặt cười khổ không thôi, chỉ sợ năm đó mặc cho là ai đều sẽ không nghĩ tới, hơn mười năm sau mấu chốt mà gia tộc thịnh vượng lại chính là Lôi Nặc - người bị trục xuất ra khỏi gia tộc a.
Không. . . Nếu như không có sự tình năm đó thì chỉ sợ tộc vị không tới phiên Lôi Áo, mà là trên người Lôi Nặc đang được vinh dự là thiên tài đời thứ hai.
- Phụ thân, ngươi vừa rồi làm sao lại đi cự tuyệt trọng hồi gia tộc?
Chờ La Tư Đặc đi rồi, Kiệt Sâm nhịn không được tiến lên khó hiểu nói.
- Ha ha, có lẽ, trọng hồi gia tộc đối với ta tới nói, cũng không phải là trọng yếu nhất a.
Mặt mũi Lôi Nặc tràn đầy cảm thán nhìn Kiệt Sâm - người khôi phục thực lực cho mình, trên mặt mang theo tình cảm yêu thương.
Trước đó khi còn chưa khôi phục thực lực, Lôi Nặc đã từng nghĩ tới sau khi khôi phục mình sẽ trọng hồi gia tộc. Nhưng mà chờ hắn chính thức khôi phục thực lực thì trong nháy mắt đó, hắn mới phát hiện, trên cái thế giới này, còn có chuyện trọng yếu hơn chờ hắn đi làm.
- Vưu Lợi Á, chờ ta dàn xếp tốt chuyện của con chúng ta, ta nhất định sẽ đi tìm ngươi, cho dù chết cũng không chối từ!
Đáy lòng Lôi Nặc lòng âm thầm thề, vô cùng kiên định.
Lúc này, sắc trời đã tiếp cận chạng vạng tối, từ lúc thay Lôi Nặc bắt đầu đả thông kinh mạch đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-duoc-than-su/3676915/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.