Chương trước
Chương sau
Linh Dược Sư công hội lúc này so với ba ngàn năm sau cũng không có bao nhiêu biến hoá. Nhớ rõ năm đó, khi Kiệt Sâm chính mình lần thứ nhất đi vào đây tiến hành chứng thực Nhị cấp Linh Dược Sĩ đã bị tràng diện to lớn nơi này doạ cho giật mình không ít.

- Hoan nghênh tới Linh Dược Sư công hội của Tháp Lâm thành!

Một âm thanh nữ nhân vô cùng êm tai truyền tới trước mặt Kiệt Sâm.

Kiệt Sâm lập tức hồi phục tinh thần, ngẩng đầu nhìn lại thì thấy trước mặt đang có một vị nữ tử tóc ngắn xinh đẹp mặc đồng phục của công hội đứng trước mặt. Hoá ra, trong lúc suy nghĩ vẫn vơ, Kiệt Sâm đã đi tới trước quầy phục vụ trong đại sảnh.

- Xin chào ngài, xin hỏi ngài cần gì?

Khải Tát Lâm tươi cười đứng trước mặt Kiệt Sâm hỏi.

Thực tế thì lúc Kiệt Sâm vừa bước chân vào đây thì Khải Tát Lâm đã chú ý tới hắn. Người thiếu niên này thoạt nhìn chỉ tầm mười bảy mười tám tuổi, trên mặt còn chưa hoàn toàn bỏ đi vẻ ngây thơ của hài tử, xiêm y trên người cũng không hề gọn gàng, lộ ra chút tuỳ ý nhưng trong lòng Khải Tát Lâm lại không chút nào khinh thị.

Linh Dược Sư là một chức nghiệp cao quý trên đại lục này, mà một ít Linh Dược Sư ở những phương diện khác không quá để ý. Giống như hội trưởng công hội Tát Cáp đại sư, mỗi lần gặp ông ta đều thấy ông ta chỉ mặt một bộ trường bào cũ rích nhưng không ai dám đối với ông ta có chút khinh thị nào.

Linh Dược Sư công hội tuy không hạn chế bất kỳ ai tiến vào nhưng cũng không phải ai cũng dám đi vào đây. Ngay cả những đê giai Linh Dược Sư khi đi vào đây thần sắc cùng động tác đều vô cùng cẩn thận, nhưng thiếu niên trước mặt này khi tiến vào đây, Khải Tát Lâm từ trong ánh mắt của hắn lại cảm nhận được sự tuỳ ý và nhẹ nhõm. Loại thần sắc đó thật sự giống như Linh Dược Sư công hội này chính là nhà của hắn vậy, căn bản không chút câu thúc hay sợ hãi nào.

Loại thần thái này Khải Tát Lâm chỉ bắt gặp ở một số ít Linh Dược Sư cao cấp mới cảm thụ được.

Có lẽ thiếu niên này là đệ tử của vị đại sư nào đó a. Mặc dù còn chưa biết Kiệt Sâm là ai nhưng trong lòng Khải Tát Lâm đã tự đưa ra một số đánh giá nhất định.

- Ta chỉ tuỳ tiện nhìn xem thôi!

Kiệt Sâm nhàn nhạt trả lời, ánh mắt thì tuỳ ý lưu động khắp đại sảnh.

Bộ dáng tươi cười trên mặt Khải Tát Lâm càng tươi hơn, loại thần thái tuỳ ý này không phải ai cũng có được.

- Nếu như ngài trong quá trình phối chế dược tề gặp phải nghi hoặc hay phiền toái gì cần giúp đỡ thì hãy đên khu vực số ba bên trái đại sảnh, nếu ngài muốn mua tài liệu và vật phẩm thì tới khu giao dịch ở khu vực số hai bên phải đại sảnh. Ngoài ra còn có các khu vực khác như: khu tin tức, khu dược tề thành phẩm, dược tề phối chế ... trên bảng hướng dẫn trong đại sảnh có ghi rõ ràng tất cả.

Khải Tát Lâm căn cứ theo suy đoán trong lòng về nguyên nhân thiếu niên trước mặt này đến Linh Dược Sư công hội để nhắc nhở, trên mặt thuỷ chung vẫn tươi cười niềm nỡ:

- Ngài có thể tuỳ ý xem, bốn phía dạo chơi, nếu có vấn đề gì thì có thể tới tìm tôi, tôi luôn ở ngay tại quầy phục vụ đại sảnh này.

Sau khi tuỳ ý nhìn khắp nơi trong đại sảnh, Kiệt Sâm không tự giác nhấc chân đi về phía khu vực hỗ trợ ở khu số ba bên trái đại sảnh.

Thấy Kiệt Sâm đi tới khu vực hỗ trợ, Khải Tát Lâm cũng thu hồi ánh mắt, thầm nghĩ: quả nhiên như mình đoán, đây hẳn là một vị Linh Dược Sư trẻ tuổi gặp phiền toái trong lúc phối chế dược tề a. Say khi ổn định tâm thần, Khải Tát Lâm bắt đầu tiếp tục bận rộn với công việc của mình, hôm nay nàng còn rất nhiều thứ còn chưa xử lý xong. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Xuất hiện trước mặt Kiệt Sâm là từng dãy ngăn tủ lớn bằng kim loại cao cỡ một người lớn, trên bề mặt các ngăn tủ đều biểu hiện một chút tin tức, mà ở bên trong mỗi ngăn tủ đều đặt một chồng giấy và một cây bút.

Tới trước một ngăn tủ, Kiệt Sâm cẩn thận quan sát tin tức trên mặt tủ.


Rất rõ ràng, Linh Dược Sư đưa ra vấn đề này còn chưa đạt tới trình độ Nhị hai thượng phẩm Linh Dược Sĩ đang muốn dựa vào một loại vận may để giúp cho một Linh Dược Sĩ cấp hai chưa đạt tới thượng phẩm như hắn cũng có thể phối chế ra Nhị giai Thượng phẩm tiêu dung tề. Sau khi đặt ra vấn đề hỏi, hắn còn dựa theo một góc độ khác để đưa ra cách suy nghĩ giải quyết vấn đề này tuy nghiên chính hắn vẫn chưa thực sự tìm ra được biện pháp.

Chứng kiến vấn đề này, thần sắc Kiệt Sâm không khỏi có chút hoảng hốt, một sự kiện nào đó lập tức xuất hiện trong đầu hắn.

Trên thế giới này, Linh Dược Sư mà một chức nghiệp cực kỳ tôn quý, mà muốn trở thành một Linh Dược Sư thì nhất định phải có thiên phú cực cao, đồng thời cần phải có linh thức cường đại hỗ trợ.

Linh thức thiên phú là bẩm sinh, nó chẳng nhất là thứ quan trọng nhất đối với Linh Dược Sư mà đối với Linh Sư cũng trọng yếu không kém. Linh thức mạnh yếu cũng đại biểu cho khả năng câu thông với nguyên tố trong thiện đại mạnh yếu thế nào. Linh thức có thể dựa vào hậu thiên tu luyện để không ngừng nâng cao. Một người nếu không chịu kiên trì không ngừng tu luyện linh thức thì hắn không thể nào trở thành Linh Sư cũng như Linh Dược Sư được.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.