Cố Cửu cảm nhận được rõ ràng mỗi lần A Ngọc nhắc đến La Minh Đạt đều đặc biệt dịu dàng, có lẽ tình cảm của cậu đối với người chồng hờ này không phải chỉ đơn giản là áy náy như cậu nói.
Sau khi La Minh Đạt và A Ngọc kết hôn, hai người dọn ra ngoài sống riêng nhưng thỉnh thoảng La Minh Đạt sẽ quay về nhà chính, lần nào về y cũng dắt A Ngọc theo, không để cậu thui thủi ở nhà một mình.
Tuy rằng A Ngọc đã đến nhà họ La nhiều lần nhưng cũng chỉ quanh quẩn ở hai chỗ mà thôi, một là phòng khách hai là khu nhà La Minh Đạt ở, bởi vì La Minh Đạt không muốn cậu đi lung tung rồi bị người khác ức hϊếp. Vào một ngày trời oi bức nọ, La Minh Đạt như thường lệ dẫn A Ngọc về chơi, thế nhưng lần này y lại đi đâu mất biệt mãi không thấy về, A Ngọc ngồi trong phòng chán quá nên định ra ngoài đi dạo gần gần quanh đây cho mát, ai ngờ khu nhà này rộng quá, chẳng mấy chốc mà cậu đã lạc đường, đang lúc cậu định tìm gia nhân hỏi đường thì bỗng nghe thấy tiếng thầm thì nho nhỏ ngay phía sau một bức tường hoa.
A Ngọc không nghĩ nhiều mà vén một nhành hoa lên định hỏi thăm đường về thì chợt há hốc miệng kinh hãi không thốt nổi nên lời. Cậu nhìn thấy một cặp nam nữ đang ôm riết lấy nhau tâm tình thủ thỉ, hai kẻ đó không ai khác chính là Tào Tử Bình và mợ La.
Bởi vì Cố Cửu đã lờ mờ đoán ra từ trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-di-am-duong/283205/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.