Sau khi nghe dặn dò xong, một đám người giấy bé xinh xếp hàng lách mình qua khe cửa đi ra ngoài. Cố Cửu ngồi xuống bên cạnh Thiệu Dật, ngáp một cái.
“Gánh hát Vinh Hoa bị nhà họ La đuổi đi rồi, mà họ cũng chưa mời thêm gánh nào mới đến, không biết đêm nay có nghe được tiếng hát không nữa.”
Thiệu Dật quay đầu lại định trả lời thì nhìn thấy đôi mắt lấp lánh còn vương mấy giọt nước mắt vì ngáp của Cố Cửu, ngay cả cặp lông mi cong cong cũng ướt rượt, tim hắn bỗng hẫng một nhịp, cứ thế ngây người ra nhìn.
Cố Cửu cảm giác sư huynh hơi lạ lạ, cứ nhìn chằm chằm vào mình bèn ngước lên nhìn lại hắn, đúng lúc bắt gặp Thiệu Dật bối rối quay đi. Cố Cửu lấy làm lạ, cố tình ngoái đầu nhìn theo Thiệu Dật: “Sư huynh?”
Thiệu Dật cụp mắt tránh ánh nhìn dò hỏi của Cố Cửu, đẩy cái đầu ngọ nguậy không yên của cậu ra, cứng nhắc nói: “Mệt thì đi ngủ đi.”
Cố Cửu bị sư huynh ấn đầu lên bàn la oai oái, đến khi ngồi thẳng dậy thì sư huynh của cậu đã quay lại với mớ bùa của hắn rồi, vẻ mặt vẫn lạnh tanh như mọi khi, vì vậy Cố Cửu bỏ lỡ mất khoảnh khắc đôi tai của hắn hơi hồng lên.
Thiệu Dật vẫn còn đang ngồi vẽ bùa, trên giường không có lò sưởi hình người ấm áp nên Cố Cửu chẳng mặn mà lắm với việc đi ngủ. Cậu cầm mấy dây tơ hồng trong túi của mình ra, lại ngồi xuống dựa vào Thiệu Dật bắt đầu tết dây bình an. Loại dây bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-di-am-duong/283201/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.