Cố Cửu và Thiệu Dật ở lại thêm hai ngày để dự hôn lễ của Phạm Vịnh Trăn và Phương Bích Xảo, sau đó nhận thù lao cha Phương gửi cho rồi lên xe lừa đi tiếp vào quận Vĩnh Bình.
Trên đường rời khỏi thôn Hồ Thượng, bọn họ có đi qua một vách núi, khi đến đây bỗng dưng mấy con sơn mị nằm dưới móng Tiểu Đệ cứ lúc la lúc lắc không ngừng.
Tiểu Đệ cúi đầu ngậm một con đặt lên đầu gối của Cố Cửu rồi ngẩng lên meo một tiếng. Thiệu Dật lập tức dừng xe, nơi này đúng là chỗ người câm Trương bị ngã, đã hơn một tháng trôi qua, những dấu tích còn lại của vụ tai nạn đã sớm biến mất không còn gì cả.
Nhóc người giấy đang ngồi trên vai Thiệu Dật nhanh nhẹn nhảy sang vai Cố Cửu, theo cậu xuống xe. Cố Cửu bốc cả hai con sơn mị còn lại lên cầm hết trong tay, cậu lần lượt thò tay chọt từng con một. Ba đứa nhóc này đi theo người câm Trương hơn một tháng, bởi vì hắn ta bận rộn chuẩn bị hôn lễ cho nên bọn chúng hầu như chỉ bị sai vặt tới lui chứ chưa kịp tham gia làm việc ác, chưa tới nỗi hoàn toàn hư hỏng. Hai ngày nay Tiểu Đệ và bé người giấy đã thay phiên nhau “giáo dục” lại bọn chúng, chắc chắn cho dù sau này chúng có cơ may lớn lên đi nữa, trở nên mạnh hơn thì cũng không dám đi hại người ta đâu, vì bị ám ảnh tâm lý.
Cố Cửu tiến hành làm công tác tư tưởng cho chúng lần cuối: “Bây giờ ta sẽ tha cho bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-di-am-duong/283199/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.