Cuối buổi tụ hội, không khí có vẻ hơi nặng nề, nhưng bây giờ dù có tiếc nuối thế nào đi nữa thì cũng đã muộn màng, quan trọng là ngày sau sẽ tiếp tục sống tốt là được.
Mấy người Cố Cửu ở Phong Đô chơi đến khuya rồi mới từ giã nhau ai về chỗ nấy. Lúc Cố Cửu và Thiệu Dật về đến chỗ trọ thì đã qua giờ Tý. Thiệu Dật ghé ngang bếp của quán trọ gọi nước ấm còn Cố Cửu thì lên phòng trước, vào đến nơi, cậu tiện tay đặt hộp gỗ đựng thức ăn và phần rượu còn dư lại lên bàn.
Cố Cửu vừa mới ở ngoài vào nên rất lạnh. Cậu sờ thử ấm trà muốn tìm trà nóng uống, thế nhưng trà đã nguội ngắt từ bao giờ. Cậu suy nghĩ chốc lát rồi mở bình rượu ra rót một ly đầy định uống cho ấm người một chút. Cố Cửu uống rượu rất giỏi, có thể nói là ngàn chén không say cũng không quá, cậu uống rượu chẳng khác gì uống nước sôi để nguội cả.
Cố Cửu tiện tay đặt nắp bình rượu trên bàn, cậu uống cạn một ly, vừa định rót thêm ly nữa thì đã thấy Tiểu Đệ len lén đi tới, thò móng ra câu lấy cái nắp muốn nếm thử một tí.
“Lại nghịch ngợm rồi.” Cố Cửu vội vàng buông ly rượu trên tay xuống, vươn tay ngăn Tiểu Đệ lại rồi ôm lấy nó vuốt ve cái đầu tròn lông lông.
Đúng lúc này, Thiệu Dật đẩy cửa ra, theo sau hắn là tiểu nhị đang bưng một xô nước đi vào, Cố Cửu thấy vậy vội buông Tiểu Đệ ra lại giúp một tay.
Thiệu Dật đổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-di-am-duong/283192/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.