Thiệu Dật và mấy gia đinh nhà họ Viên cùng nhau hợp sức mở phần mộ trống chuẩn bị cho bà nội của Viên Phi Dương ra. Vừa mở cửa mồ ra, mọi người nhìn thấy nơi vốn phải trống trải không có bất kì thứ gì lại xuất hiện một hình nộm kích thước cỡ một bàn tay đang nằm chỏng chơ trên đất.
“Quả nhiên chúng ta đoán không sai.” Cố Cửu khom người nhặt hình nộm lên.
Viên Phi Dương đưa tay muốn sờ vào hình nộm nhưng bị Cố Cửu né ra. Cậu nói: “Cái này hẳn là dùng cỏ mọc nơi mộ bện ra, cô nương đừng chạm vào.”
Cỏ nơi mộ, đúng như tên gọi là loại cỏ mọc ngay trên phần mộ của người chết, hấp thu âm khí mà sinh trưởng, từ gốc đến ngọn đều đầy âm khí, người bình thường không nên chạm vào, đặc biệt là trên người Viên Phi Dương vẫn đang còn nguyền rủa chưa được giải.
Hình nộm được bện từ cỏ nơi mộ nếu dùng để nguyền rủa thì hiệu quả có thể tăng gấp nhiều lần so với rơm hay cỏ thường. Trên người hình nộm này mặc một bộ đồ nhỏ vừa người, nhìn qua là biết ngay được cắt ra từ đồ cũ của bà nội Viên Phi Dương. Hình nộm mặc đồ của bà, trên người cũng nhiễm hơi thở của bà, lại còn bị vùi vào mộ phần vốn được chuẩn bị cho bà nên đã đồng hóa với thân thể thực. Như vậy, bà nội đang nằm ở nhà mà chẳng khác gì đang nằm trong mộ vắng, đó là lý khiến bà đã đắp mấy lớp chăn bông dày sụ mà vẫn run rẩy vì lạnh.
Mỗi lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-di-am-duong/283177/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.