Thiệu Dật mất kiên nhẫn, túm lấy cổ áo của lão già, gằn giọng: “Rốt cuộc là ai chỉ thị cho ngươi bày ra trận pháp đó?! Ngươi còn ngoan cố không chịu nói thì ta tiễn ngươi đi chầu Diêm Vương ngay, dù sao thì ngươi vốn cũng đã chết rồi.” Thiệu Dật nhìn lướt qua tướng mạo của lão già lần nữa, tuôn một tràng: “Ngươi đã làm không ít chuyện thất đức, chờ đến khi ngươi xuống dưới đó rồi ta sẽ nhờ các vị âm sai chăm sóc ngươi thật kĩ càng, để ngươi chịu nghìn năm khổ hình, cho dù có được vào luân hồi lần nữa thì cũng chỉ có thể vào súc sinh đạo.”
Lão già bị Thiệu Dật dọa sợ đến nỗi run bần bật, kẻ vì để kéo dài tuổi thọ mà không từ thủ đoạn, sẵn sàng làm việc ác như thế này chắc chắn là loại người tham sống sợ chết nhất. Thiệu Dật đánh trúng vào điểm yếu của lão thế là lão hãi ngay, cả người xụi lơ quỳ sụp xuống cầu xin: “Đại tiên tha mạng! Tôi nói…tôi nói hết.”
Thì ra lão già này không phải là đạo sĩ thật, lão chỉ biết được vài mánh khóe tinh vi để đi lừa bịp người ta mà thôi. Lão lăn lộn giang hồ nhiều năm, cũng nhiều lần lên voi xuống chó, cho đến năm ngoái bỗng dưng lâm bệnh nặng, lúc lão đang cơn thập tử nhất sinh thì đột nhiên có một người đàn ông đội nón rộng vành đến tìm lão.
Lại là người đàn ông đội nón rộng vành? Năm đó kẻ gây ra chuyện ở thôn của Lan Nguyệt cũng là một người đội nón rộng vành.
Kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-di-am-duong/1879940/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.