Hồng di nương mặc quần áo thêu chỉ vàng, vòng tay đang đeo bằng vàng, trên búi tóc còn ghim mấy cây trâm cũng bằng vàng nốt, chưa kể đến hoa tai, vòng cổ vân vân… không có gì là không phải vàng ròng. Tuy cô có đôi phần xinh đẹp, vẻ khóc lóc cũng khiến người ta thấy thương cảm nhưng khí chất không sang quý đủ để áp chế được quá nhiều vàng bạc châu báu trên người như vậy, trông có vẻ hơi tục.
Hồng di nương không phải giả vờ khóc mà là thật sự đau lòng và tuyệt vọng nên đâm ra hoảng loạn, cứ khăng khăng một mực mình không quen biết người phụ nữ kia và tên đánh xe, luôn miệng cầu xin Cố Cửu và Thiệu Dật cứu mình, liên tục nói rằng nếu mình về sẽ bị ép sinh con, mình không muốn chết.
Cố Cửu thấy Hồng di nương khóc thê thảm như vậy bèn nhìn thử bụng bầu của cô, đúng là cô ta đang có thai, trong bụng có một cụm sinh khí nho nhỏ.
Thế nhưng tại sao cô ta lại nói đứa con trong bụng mình là quái thai? Cố Cửu chưa nhìn ra được gì, cậu ngẩng đầu nhìn sư huynh liền thấy hắn nhíu chặt mày, vẻ mặt vô cùng khó coi, đôi mắt còn lia lên lia xuống trên người của Hồng di nương như đang tìm kiếm cái gì đó.
Cố Cửu cảm thấy không ổn, tiến lại gần Thiệu Dật hỏi thử: “Sư huynh?”
Thiệu Dật nghe Cố Cửu gọi mới hoàn hồn, khẽ giải thích cho Cố Cửu: “Thai này bất thường, ta cảm giác có khí Kim Canh bị che giấu.”
Cố Cửu cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-di-am-duong/1879937/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.