Chương trước
Chương sau
Thâm uyên Ma Quân là tu vi tổ thánh, nhưng có thể cùng đám người Vũ Hóa thiên tôn xưng là bảy hung ma thái cổ toàn nhờ đạo pháp thánh tổ chí cao vô thượng Thiên Ma Sách. Hiện tại Thâm uyên Ma Quân nói Chân Lý tứ pháp vượt qua Thiên Ma Sách, điều này làm nhiều người cảm thấy bất an.

Lại có một đẳng cấp chí tôn phái thánh giả xông vào mảnh đất giam cầm điều tra tình huống. Thánh giả vừa vào mảnh đất giam cầm liền chết dưới bàn man phủ, không ai ngoại lệ.

Trên mặt biển nằm năm thánh thi hơi thở khổng lồ, tu vi thấp nhất đại chân thánh cảnh, tu vi tối cao thì đến thánh vương cảnh.

Giết thánh như đồ chó, nhiều thánh linh vực ngoại run sợ, cảm thấy Phong Phi Vân là kẻ hung dữ vô địch, sánh bằng thái cổ thần phượng ngày xưa.

Trong mảnh đất giam cầm, Điện Cực Dương Thiên Thần càng đánh càng thấy nhục, gã gọi thuyền cổ đất vàng ra.

Ầm!

Thân tàu khổng lồ nằm ngang trên mặt biển, tràn ngập ánh sáng hỗn độn, phát ra sức mạnh to lớn khiếp hồn người.

Đây là thuyền cổ thần linh trong truyền thuyết, có thể đụng vỡ lục địa, đánh chết thánh linh.

Điện Cực Dương Thiên Thần đứng trên đầu thuyền cổ đất vàng, tóc dài bị gió thổi bay thẳng tắp, mang theo thần lực thuyền cổ đụng vào Phong Phi Vân, để lại bóng đen to dtrên mặt biển.

Phong Phi Vân nói:

- Điện Cực Dương Thiên Thần, khí linh thuyền cổ thần linh của ngươi không kích hoạt, không thể phát huy hết lực lượng mạnh nhất của thuyền cổ thần linh.

- Đã đủ diệt ngươi!

- Vậy sao?

Phong Phi Vân gọi Thanh Đồng cổ thuyền ra. Thanh Đồng cổ thuyền biến thành ra kích cỡ bằng thuyền cổ đất vàng, bên trên thân tàu lơ lửng bức long mã hà đồ.

Sáu loại lực lượng chảy xuôi trên Thanh Đồng cổ thuyền, sinh mệnh, tử vong, thời gian, không gian, ngũ hành, tiên lực. Phong Phi Vân không biết lực lượng bí ẩn kia là gì nên tạm gọi là tiên lực.

Chỉ khi có tranh cổ trên Miểu Quỷ ban chỉ thì lực lượng thuyền cổ thần linh mới đợc kích phát ra, nếu không thuyền cổ thần linh chỉ là thánh linh dụng cụ sức chiến đấu cường đại.

Như Tinh Hồng quỷ thuyền dung hợp bách quỷ dự yến đồ, có lực lượng chết chóc.

Bạch Ngọc cổ thuyền dung hợp vạn gia đăng hỏa đồ, được lực lượng thời gian.

Thuyền cổ đất vàng dưới chân Điện Cực Dương Thiên Thần đối ứng tử dương cổ đỉnh đỏ, khi nào có bức tranh đó thì thuyền cổ đất vàng mới được sức sống, nếu không lực lượng của thuyền cổ đất vàng chẳng hoàn chỉnh.

Ầm!

Thuyền cổ đất vàng và Thanh Đồng cổ thuyền chạm vào nhau, giống như hai tinh cầu va đụng. Hỏa hoa tung túe, lực lượng hỗn loạn đếm không xuể.

Phong Phi Vân điều động lực lượng tử vong trên Thanh Đồng cổ thuyền, tụ tập lại đánh vào người Điện Cực Dương Thiên Thần. Thể thần thánh của Điện Cực Dương Thiên Thần bị đâm thủng, văng ra ngoài, đập vào vách thuyền cổ đất vàng, phun ra máu thánh.

Khí thế Phong Phi Vân hùng hổ, tóc dài bay ngược gió. Phong Phi Vân bay lên thuyền cổ đất vàng, giơ búa chém xuống Điện Cực Dương Thiên Thần.

- Nhất pháp trảm hồn!

Điện Cực Dương Thiên Thần nằm mơ cũng không ngờ mình sẽ bị Phong Phi Vân đnhá bị thương. Búa to đầy tia điện đè xuống, lực lượng khổng lồ đè ép linh hồn.

- Linh hồn của ta bất hủ, ngươi không thể chém!

Vẻ mặt Điện Cực Dương Thiên Thần vặn vẹp, trong thần ấn 'liệt dương' trên trán bay ra một ảo ảnh lão nhân mặc áo đạo Thái Cực. Lão nhân tóc bạc mặt hồng hào, tiên phong đạo cốt, tay cầm phất trần màu trắng. Lão nhân huơ tay công kích bàn man phủ.

Phong Phi Vân nhìn lão nhân mặc áo đạo Thái Cực, cảm giác ảo ảnh này cứa lực lượng linh hồn khiếp hồn người, như vị thần cổ xưa.

Tu vi của Phong Phi Vân đến cảnh giới tổ thánh nhưng hắn cảm giác sẽ bị lão nhân mặc áo đạo Thái Cực búng tay một cái tiêu diệt.

Bên ngoài mảnh đất giam cầm, nhiều chí tôn vực ngoại kinh ngạc kêu lên:

- Thái Cực Đạo Nhân, chẳng lẽ Điện Cực Dương Thiên Thần thật sự là dương khí của Thái Cực Đạo Nhân biến ra?

Có cảm nhận mạnh mẽ trong ảo ảnh kia, làm người ta nghẹt thở.

Đây chính là đại thánh, rất có thể là cảnh giới thứ tiên, thần thánh đều sẽ run rẩy.

Bùm!

Chân Lý tứ pháp trên rìu chiến của Phong Phi Vân bị ảo ảnh Thái Cực Đạo Nhân đánh nát.

Bùm!

Ảo ảnh Thái Cực Đạo Nhân cũng bị bàn man phủ chém nát.

Lần đầu tiên có người ngăn cản được lực lượng Chân Lý tứ pháp, đây chỉ là một ảo ảnh.

Lòng Phong Phi Vân rất rung động. Nhưng Điện Cực Dương Thiên Thần, chí tôn vực ngoại càng hết hồn, cảm thấy khó tin. Một tổ thánh bình thường mà đánh bại ảo ảnh linh hồn đại thánh, chuyện thật khó tin.

Mắt Điện Cực Dương Thiên Thần tràn ngập sát ý, bây giờ gã quyết tâm giết Phong Phi Vân còn nhiều hơn là lấy tiên giới di châu. Điện Cực Dương Thiên Thần cảm thấy Phong Phi Vân là kẻ thù lớn trên đường tiên của gã.

Điện Cực Dương Thiên Thần thu thuyền cổ đất vàng về tay:

- Dám đi ra mảnh đất giam cầm chiến đấu với ta không?

Giây lát sau Điện Cực Dương Thiên Thần đã chạy ra mảnh đất giam cầm.

Phong Phi Vân muốn giữ Điện Cực Dương Thiên Thần lại nhưng tu vi của Điện Cực Dương Thiên Thần quá cao, cuối cùng gã vẫn trốn thoát.

Phong Phi Vân sẽ không đi ra ngoài đánh với Điện Cực Dương Thiên Thần, hắn đứng trên biển cả sặc sỡ năm màu, ngước nhìn 'sao' đầy trời. Mỗi ngôi sao là mắt một chí tôn vực ngoại.

Phong Phi Vân nói:

- Muốn lấy tiên giới di châu phải qua cửa của ta!

Bên ngoài mảnh đất giam cầm đã gây xôn xao.

Điện Cực Dương Thiên Thần đánh thua, trong mảnh đất giam cầm chắc chắn có điều kỳ lạ, không ai dám tùy tiện tấn công.

Phong Phi Vân mặc kệ bọn họ, hắn ngồi khoanh chân ở chỗ thần quang năm sắc đậm đặc nhất trên biển. Phong Phi Vân nuốt bùn năm sắc vào người, bắt đầu tu luyện.

Lực lượng bùn năm sắc nhanh chóng phát tán, đoàn thần quang năm sắc bao phủ Phong Phi Vân, tu vi tiến bộ vùn vụt. Bùn năm sắc như đất tiên, phàm phu tục tử nuốt vào có thể lập địa thành tiên.

Nhiều người cảm giác rõ ràng tu vi của Phong Phi Vân biến mạnh.

- Phải giết tiểu tử này, không thể để hắn đến cảnh giới cao hơn.

Lại có chí tôn vực ngoại chuẩn bị hành động, nhưng đang tính nhẩm phần thắng cỡ bao nhiêu, dù sao Điện Cực Dương Thiên Thần còn thua,

Vũ Hóa thiên tôn mở miệng nói:

- Tiểu tử này được bùn tiên, mỗi giây mỗi phút tu vi tăng mạnh. Bây giờ tu vi của hắn đã có thể đánh bại Điện Cực Dương Thiên Thần, nếu để hắn đến cảnh giới thần thánh thì còn ai chế ngự được?

Vũ Hóa thiên tôn có thù với Phong Phi Vân, không châp nhận việc tu vi của hắn tiến bộ.

Ầm!

Vũ Hóa thiên tôn chỉ một cái đánh vỡ bình chướng mảnh đất giam cầm, triệu hoán một khối Vũ Hóa đài màu xanh như một tòa thông thiên thánh bia đè xuốngPhong Phi Vân.

Thì ra Vũ Hóa thiên tôn lại luyện chế ra Vũ Hóa đài khác, hèn gì tu vi phục hồi.

Phong Phi Vân nhảy lên, hai tay cầm bàn man phủ, đầu búa chém vào Vũ Hóa thiên tôn.

- Chém mạnh!

Bùm!

Vũ Hóa đài nát, một góc thánh bào của Vũ Hóa thiên tôn rách.

May mắn Vũ Hóa thiên tôn sớm tính đường lui cho mình, thấy tình hình không ổn liền co giò chạy ra mảnh đất giam cầm, nếu không thanh búa này không đơn giản là chém rách một góc áo Vũ Hóa thiên tôn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.