Chương trước
Chương sau
Phong Phi Vân bình tĩnh ngồi tại chỗ, người phát ra dao động nhẹ nhàng đông lại tất cả đòn công kích.

Mấy chục cường giả Vũ Hóa cảnh như hóa đá không nhúc nhích, biểu tình bị đông lại.

Cộp!

Ly rượu đặt xuống mặt đất.

Mấy chục cường giả Vũ Hóa cảnh thành bột phấn, cơ thể như hạt cát nổ tung.

Những đạo pháp công kích thành làn khói không còn dấu vết.

Cảnh tượng này càng thêm rung động hồn người, một số hiền giả thế hệ trước ngây ngẩn.

Tất Thắng Thiên, Phỉ Phỉ giật mình, không ngờ trên đời có tồn tại cường đại như vậy. Là thần linh sao?

Tất Thắng Thiên lắp bắp:

- Phụ phụ thân, Phong thúc thúc này là ai?

Tiểu Thiên Thánh cũng hết hồn, gã trừng Phong Phi Vân:

- Bây giờ lãnh thổ nhân tộc bị thiên nguyên hỗn nguyên đại thế giới thống trị, ngươi dám đối địch với chúng ta?

Phong Phi Vân lạnh nhạt nói:

- Ngươi không có tư cách đối thoại với ta, kêu phụ thân của ngươi đến đây.

Tiểu Thiên Thánh cười khẩy nói:

- Tuy tu vi của ngươi rất cao nhưng muốn khiêu chiến với phụ thân của ta thì còn cách xa. Phụ thân của ta là thánh giả Phạn Diệt giáo, phụ trách thống ngự Trung Ương vương triều thứ sáu, thứ bảy, thứ tám nhân tộc. Ngươi là cái thứ gì?

Tuy Tiểu Thiên Thánh bị tu vi của Phong Phi Vân hù sợ chết khiếp nhưng gã không cho rằng hắn sẽ giết mình. Phụ thân của gã là thánh giả, nếu gã bị nguy hiểm mạng sống, một ý niệm của phụ thân đủ giết Phong Phi Vân.

Phụ thân của Tiểu Thiên Thánh được gọi là Thiên Thánh, chủ thượng ba Trung Ương vương triều, tôn thánh linh, đè tu sĩ nhân loại ba Trung Ương vương triều ngộp thở.

Tất Ninh Soái nghe đến Thiên Thánh thì biến sắc mặt, thầm lo cho Phong Phi Vân.

Phong Phi Vân gằn từng chữ:

- Phạn Diệt giáo?

Phong Phi Vân xòe tay, ba bóng người bay ra khỏi lòng bàn tay.

Kim Thạch thánh tôn, Nhạc Tước Linh, Phạt Kiếp giáo chủ cùng cúi đầu hướng Phong Phi Vân:

- Bái kiến chủ nhân!

Kim Thạch thánh tôn, Nhạc Tước Linh là thánh tôn của Phạn Diệt giáo. Phạt Kiếp giáo chủ là một tỏng bốn giáo chủ, gã bị Phong Phi Vân trấn áp, linh hồn bị luyện hóa vào Vũ Hóa đài, thành phó tòng của Vũ Hóa đài, hoàn toàn theo Phong Phi Vân điều khiển.

Phong Phi Vân ra lệnh:

- Ba ngươi đi bắt vị Thiên Thánh kia cho ta.

Phạt Kiếp giáo chủ độc ác nói:

- Thằng nhãi Thiên Thánh dám đối nghịch với chủ nhân? Hôm nay là ngày chết của hắn!

Phạt Kiếp giáo chủ, Kim Thạch thánh tôn, Nhạc Tước Linh giận dữ lao vào chúa tể thánh đình cung.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Hướng chúa tể thánh đình cung truyền đến đại chiến kinh thiên động địa, dao động mãnh liệt. Có uy nhiếp thánh linh truyền qua, nhiều tu sĩ quỳ rạp.

Nhưng chiến đấu không kéo dài bao lâu thì châm dứt.

Phạt Kiếp giáo chủ bay lên cao, tay cầm thánh giả tả tơi. Phạt Kiếp giáo chủ đánh gãy chân thánh giả ném xuống dưới.

Bùm!

Thiên Thánh té xuống đất đập đường cổ thủng cái hố to, bụi mù bay lên.

Thiên Thánh hét to:

- Giáo chủ, Thiên Thánh không làm gì sai, tại sao giáo chủ trấn áp Thiên Thánh?

Tiểu Thiên Thánh biến sắc mặt kêu lên:

- Phụ thân!

Phụ thân của gã bị đánh tàn phế, nam nhân áo trắng rốt cuộc là ai?

Trước mắt Tiểu Thiên Thánh tối sầm, té xỉu.

Kim Thạch thánh tôn đá chân Thiên Thánh, hai tay đè chặt người gã quỳ dưới đất.

- Không sai? Dắc tội chủ nhân là tội lớn tày trời, quỳ xuống!

- Ta không quỳ, ta không phục!

Thiên Thánh vùng vẫy, phát ra ánh sáng chói mắt, định vùng thoát Kim Thạch thánh tôn kiềm chế.

Phạt Kiếp giáo chủ vỗ chưởng dè xuống, trấn áp đạo tắc thánh linh toàn thân Thiên Thánh.

Phạt Kiếp giáo chủ trầm giọng nói:

- Ở trước mặt chủ nhân còn dám không phục? Có tin chủ nhân ra lệnh một tiếng là diệt thánh hồn, chém cả tộc ngươi không?

Mọi người không thể tưởng tượng nổi, một thánh linh lại bị đè quỳ dưới đất.

Một số cường giả thế hệ trước nhìn ra manh mối, nhìn nam nhân áo trắng ngồi trên tầng hai, người run run.

- Ta biết hắn là ai! Phong Phi Vân, là Phong Phi Vân! Tu vi của hắn đại thừa, lại trở về. Giáo chủ Phạn Diệt giáo cũng bị Phong Phi Vân luyện hóa, nô dịch, thánh linh ở trước mặt hắn cũng chỉ là nô bộc!

Một số người trẻ tuổi chưa từng nghe tên Phong Phi Vân:

- Lão bá, ai là Phong Phi Vân?

Lão nhân kích động khóc ròng:

- Từng là chí tôn vương giả thế hệ trẻ, tu luyện đạo Oa Hậu Đại Thánh, thái cổ thần phượng. Người đời nói Phong Phi Vân chết trận trên đường thông thiên, hiện tại . . . Hiện tại hắn đã về!

Tất Thắng Thiên há hốc mồm, kinh ngạc ngây người.

Tất Thắng Thiên siết chặt vai Tất Ninh Soái, kích động nói:

- Phụ thân! Phụ thân quen Phong tiền bối? Phong tiền bối là thần tượng của ta! Sao phụ thân chưa từng đề cập đến?

Tất Ninh Soái hờ hững phẩy tay nói:

- Có gì hay mà nói? Chỉ là chuyện cũ thời trẻ.

Tất Thắng Thiên siết chặt hai tay, máu nóng sục sôi:

- Trời, Phong tiền bối là mấy vị nhân kiệt đỉnh cao nhất nhân tộc vạn năm qua, bao nhiêu thanh niên tài tuấn cố gắng vì mục tiêu Phong tiền bối. Quen biết lão nhân gia là vinh hạnh to lớn, nếu phụ thân sớm cho ta biết phụ thân quen một vị đại anh hùng đại hào kiệt, chắc chắn ta sẽ tôn sùng phụ thân chết mất!

- Vậy sao?

Khóe mắt Tất Ninh Soái co giật, nói:

- Thật ra ta từng cứu mạng Phong Phi Vân, năm xưa trong Thần Tấn vương triều chúng ta là huynh đệ tốt ra sống vào chết, có lần . . .

Tất Thắng Thiên không biết nên nói cái gì, gã cảm thấy phụ thân của mình lại nói bậy bạ. Tất Thắng Thiên cho rằng Phong Phi Vân là thần thoại, nhân vật như thế mà cần phụ thân của gã cứu? Đùa.

Hôm đó chúa tể Trung Ương vương triều thứ sáu, Thiên Thánh và nhi tử Tiểu Thiên Thánh chết trong thánh đình, phơi thây đầu đường. Chuyện này gây chấn động lớn, tin tức nhanh chóng lan khắp Trung Ương vương triều, rất nhanh lan tràn nguyên lãnh thổ nhân loại.

Chuyện càng rúng động hơn là người giết Thiên Thánh chính là Phong Phi Vân, nghe đồn ba gàn năm trước hắn chết trên đường thông thiên. Nay Phong Phi Vân mạnh mẽ trở về.

- Các ngươi nghe nói chưa? Phong Phi Vân không chết trong đường thông thiên, đã mạnh mẽ quay về. Phạt Kiếp giáo chủ, một trong bốn giáo chủ của Phạn Diệt giáo bị Phong Phi Vân luyện thành nô bộc, tu vi của hắn đã thông thiên triệt địa, vô pháp vô thiên.

- Một vị nhân kiệt đỉnh thiên lập địa đâu dễ chết. Trời khó diệt, đất khó chôn. Hãy chờ xem, đám tu sĩ vực ngoại chiếm lĩnh lãnh thổ nhân tộc sớm muộn gì sẽ bị Phong Phi Vân chém hết.

Tin tức lan đi rất mau, cùng một ngày đã truyền khắp các đại giới. Nhiều đại thế lực nhân tộc thảo luận chuyện này, ai nấy cực kỳ kích động.

Lúc hoàng hôn, một đám người đặc biệt giáng xuống thánh đình, xuất hiện trong cổ thành Thiên Thánh bị giết.

Tô Tô thánh tôn khom người, cúi đầu nói:

- Bẩm Cảnh Thụy thánh vương, đúng là Thiên Thánh đã chết vào tay Phong Phi Vân, hình thần đều diệt.

Nam nhân cao to đứng trước mặt Tô Tô thánh tôn, cổ có ba cái đầu chó lông đỏ, sáu con mắt nhắm chặt suy tư.

Một cái đầu chó mở miệng nói:

- Nghe nói Phong Phi Vân được đến Vũ Hóa đài của Vũ Hóa thiên tôn, truyền thuyết quả nhiên là thật. Chắc Phong Phi Vân sử dụng Vũ Hóa đài nô dịch Phạt Kiếp giáo chủ của Phạn Diệt giáo.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.