- Tương lai sẽ càng tàn nhẫn, có lẽ thế giới sẽ bnị hủy diệt. Không mấy người sống sót qua đại kiếp nạn. Ta chỉ có một muội muội ruột, có lẽ ta sẽ chết trận nhưng ta muốn nàng sống.
Đây là đại kiếp nạn, dù là đẳng cấp chí tôn cũng thấy phập phồng lo sợ, biết tương lai là sự hủy diệt tàn nhẫn, sức người khó ngăn.
Càng biết nhiều thì càng sợ.
Những đại quân nhân tộc trong doanh địa sợ hãi không thua gì Tây Môn Xuy Tiêu, đây là nỗi sợ lực lượng chênh lệch.
diệt thế giả vực ngoại quá mạnh.
Phong Phi Vân vỗ vai Tây Môn Xuy Tiêu, cười nói:
- Di châu hỗn nguyên đại thế giới vẫn có rất nhiều nội tình và thần thánh, không dễ thua. Tin ta đi, có rất nhiều tiên hiền sẽ quay về, Nhân Tổ thức tỉnh là dấu hiệu.
Tây Môn Xuy Tiêu nặn ra nụ cười:
- Phong huynh nhìn sự việc thật là rộng rãi, giờ Phong huynh là thánh linh, nữ thánh vực ngoại cũng bị Phong huynh thu phục.
Tây Môn Xuy Tiêu nheo mắt nói:
- Phải rồi, nàng ta thật sự chỉ là đệ tử sao? Theo kinh nghiệm xem vô số nữ nhân của ta thì quan hệ giữa hai người không đơn giản là sư đồ. Ánh mắt Phong huynh nhìn nữ nhân lên giường và đệ tử thật sự có khác nhau.
Phong Phi Vân nói:
- Tây Môn huynh biết hơi nhiều.
Tây Môn Xuy Tiêu cười phá lên, quay về doanh địa nhân tộc, không nhắc chuyện gả muội muội cho Phong Phi Vân nữa vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2748980/chuong-1944.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.