Chương trước
Chương sau
Cảnh giới như Phong Phi Vân sao có thể nhìn lầm người?

Phong Phi Vân mỉm cười nói:

- Phải rồi, âm luật của Dạ Tiêu Tương đã đại thừa, lập địa thành thánh, danh hiệu là Tiêu thánh. Phải cảm ơn Hoa Sinh đạo trưởng trợ giúp cho nàng.

Mạnh bà con ngươi co rút, lạnh lẽo trừng lão đạo:

- Dạ Tiêu Tương là ai?

- Chỉ gặp mặt một lần!

Hoa Sinh đạo trưởng muốn khóc, Phong Phi Vân thật nhiều chuyện, nói nhiều lời không nên nói.

Mạnh bà hỏi:

- Ngươi lén đi dương gian làm gì?

Lão đạo cắn răng nói:

- Chưa từng đi.

Mạnh bà hỏi gằn:

- Thật sự không đi?

Hoa Sinh đạo trưởng biết không lừa được, thừa nhận:

- Rồi rồi, có đi một lần.

Mạnh bà hỏi:

- Đi làm gì?

Hoa Sinh đạo trưởng trả lời:

- Hoằng dương đạo pháp, truyền bá giáo lí, độ hóa thế nhân, cẩn tu thiện!

Giọng Mạnh bà càng lạnh lẽo:

- Nói tiếng người!

Phong Phi Vân vui sướng khi người gặp họa:

- Bây giờ đạo trưởng không phải người, chỉ là quỷ nên đương nhiên nói lời quỷ.

Hoa Sinh đạo trưởng rất muốn bóp cổ Phong Phi Vân, nhưng cổ lão suýt bị Mạnh bà bóp nghẹt.

Hoa Sinh đạo trưởng rất bi thương, khai thật:

- Ngày đó đạo tổ báo mộng cho ta, nói là có đại kiếp nạn sắp đến, kêu ta đi nhân gian truyền đạo, hoằng dương đạo môn tinh túy, truyền bá đại đạo chân lý.

Mạnh bà hỏi:

- Vậy là ngươi đi dương giới truyền đạo?

Hoa Sinh đạo trưởng nói:

- Vốn chỉ đi truyền đạo nhưng có một nữ ma đầu theo sau lưng ta cùng trốn ra địa ngục.

Mạnh bà bóp cổ lão đạo càng chặt:

- Cái gì? Ngươi mang nữ nhân cùng đi dương gian?

Hoa Sinh đạo trưởng vội chối:

- Là nàng lén theo sau lưng ta ra ngoài, ta không hề hay biết. Chờ ta phát hiện thì Đạo Tổ cổ kinh trên người đã bị nàng trộm mất!

Phong Phi Vân biến sắc mặt nói:

- Nữ ma đầu lén chạy ra địa ngục là nữ ma nữ ma?

Lão đạo gật đầu.

Mạnh bà nói:

- Nàng ta ăn cắp Đạo Tổ cổ kinh của ngươi vậy tại sao ngươi không truy sát? Với tu vi của ngươi chắc chắn có thể giết nàng.

Hoa Sinh đạo trưởng nói:

- Khi ấy ta lấy thiên tôn vô lượng tháp ra, cách hư không oanh kích. Nhưng có người cách hư không ra tay chặn lại thiên tôn vô lượng tháp, còn chém thiên tôn vô lượng tháp đứt thành hai khúc. Kiếm khí cực kỳ hung mãnh, đạo thân của ta bị giết, buộc phải trốn về địa ngục.

Phong Phi Vân nhớ lời lão đạo nói, có một thánh linh dùng kiếm đã trợ giúp nữ ma trốn thoát.

Mạnh bà biết lần này Hoa Sinh đạo trưởng nói thật, biểu tình nghiêm túc hỏi:

- Vậy người cùng ngươi trốn đến dương gian là ai?

Hoa Sinh đạo trưởng chua xót nói:

- Nàng vốn bị nhốt trong mười tám tầng địa ngục. Lúc về địa ngục ta có đi thẩm tra đối chiếu tù phạm cự hung trong địa ngục, chuyên môn tìm thân phận của nàng. Cuối cùng ta phát hiện một ma đầu trong tầng địa ngục thứ mười tám đã bỏ trốn.

Mạnh bà mặt lạnh như tiền:

- Một ma đầu trong tầng địa ngục thứ mười tám?

Mạnh bà nhe răng nanh sáng bóng.

Phong Phi Vân sớm biết lời Hoa Sinh đạo trưởng nói không đáng tin, nhưng không ngờ sẽ nói xạo dữ vậy. Nữ ma trốn ra từ địa ngục, còn đánh cắp Đạo Tổ cổ kinh trong tay Hoa Sinh đạo trưởng.

Phong Phi Vân nói:

- Ma đầu bị nhốt trong tầng địa ngục thứ mười tám dường như rất lợi hại?

Mạnh bà gật đầu, nói:

- Nàng là một trong bảy hung ma thái cổ, một trong thủ lĩnh đến từ bảy hỗn nguyên đại thế giới, ngang hàng với đám Thâm uyên Ma Quân, được gọi là Diệt Thế Ma Nữ. Ngày xưa tu vi của thần phượng đại nhân không gì sánh bằng, dẫn dắt chúng thánh hỗn nguyên đại thế giới nghênh chiến kẻ xâm lăng vực ngoại, cuối cùng đánh lui cường giả vực ngoại, phong ấn bảy hung ma vào bảy nơi khác nhau. Diệt Thế Ma Nữ bị trấn áp ở tầng địa ngục thứ mười tám.

Phong Phi Vân rung động nói:

- Từ thái cổ đến nay xa xôi biết bao, thánh linh cũng bị thời gian ăn mòn. Nhân vật như Thâm uyên Ma Quân, Diệt Thế Ma Nữ chẳng lẽ bất tử?

Mạnh bà nhìn Phong Phi Vân, chỉ hướng lão đạo:

- Ngươi cảm thấy thấy hắn sống bao nhiêu tuổi?

Phong Phi Vân lắc đầu.

Mạnh bà nói:

- Thời kỳ thái cổ hắn từng nghe đạo tổ giảng đạo, ngươi nói xem hắn sống bao lâu?

Phong Phi Vân cười:

- Nơi này là địa ngục, Mạnh bà tiền bối, Hoa Sinh tiền bối đều là thể linh hồn, dù có sống lâu cũng không lạ.

Mạnh bà lắc đầu:

- Dương gian cũng có quỷ hồn nhưng chúng nó có thể sống lâu như vậy sao?

- Quỷ hồn dương gian mỗi cách một vạn năm có kiếp nạn một lần, cách ba vạn năm gặp đại tai một lần, lần sau lợi hại hơn lần trước. Quỷ hồn tránh thoát 'Tam tai cửu kiếp' sinh tồn mười vạn năm đếm trên đầu ngón tay.

Phong Phi Vân nhíu mày nói:

- Mạnh bà tiền bối nói như vậy làm ta rất tò mò, tại sao tiền bối và Hoa Sinh tiền bối có thể từ thái cổ sống đến bây giờ?

Hoa Sinh đạo trưởng trả lời:

- Đây là lực lượng của địa ngục, nói chính xác hơn là lực lượng di châu hỗn nguyên đại thế giới.

- Lực lượng di châu hỗn nguyên đại thế giới?

Phong Phi Vân cảm thấy thật khó tin.

Hoa Sinh đạo trưởng nói:

- Lực lượng một hỗn nguyên đại thế giới đại biểu cực độ lực lượng không gian, chỉ có cực độ lực lượng không gian mới ngăn được lực lượng thời gian xói mòn. Nhưng chỉ có đại thánh mới điều động được lực lượng hỗn nguyên đại thế giới.

Phong Phi Vân hoảng hốt nói:

- Cho nên đại thánh thông qua một số thủ đoạn vô thượng có thể ngăn cản thời gian xói mòn?

Nếu đại thánh có thần thông vô thượng như vậy thì Thâm uyên Ma Quân, Diệt Thế Ma Nữ sống từ thái cổ cũng không có gì lạ. Vì dù bọn họ không phải đại thánh nhưng tu vi đã rất gần với đại thánh.

Hoa Sinh đạo trưởng gật đầu, nói:

- Oa Hậu Đại Thánh sử dụng lực lượng di châu hỗn nguyên đại thế giới tạo ra địa ngục này. Cái gọi là khí địa ngục chính là khí địa tâm di châu hỗn nguyên đại thế giới. Trong khí địa ngục bao bọc quỷ hồn có thể bất hủ, miễn chúng ta không rời khỏi địa ngục là sẽ linh hồn bất diệt.

Phong Phi Vân hỏi:

- Vậy nếu rời khỏi địa ngục thì sao?

Hoa Sinh đạo trưởng cười trả lời:

- Vậy đành chuyển thế tu lại, mọi thứ về co nsố không.

Phong Phi Vân nói:

- Nên khi Hoa Sinh đạo trưởng đến dương gian trừ ký ức trong đầu ra không mang theo tu vi gì, dựa vào sức mình từng bước tu luyện đến cảnh giới thánh linh?

Hoa Sinh đạo trưởng đắc ý gật đầu.

Hoa Sinh đạo trưởng là người nấu canh Mạnh bà, lão không uổng nó, lúc lén chạy đi dương gian vẫn còn nhớ hết ký ức.

Phong Phi Vân hỏi:

- Đạo trưởng lần thứ hai luân hồi chuyển thế đi Thần Tấn vương triều là vì trấn áp nữ ma?

Hoa Sinh đạo trưởng khẽ thở dài:

- Tiếc rằng lần thứ hai luân hồi chuyển thế thời gian ngắn ngủi, tu vi chưa kịp nâng cao nên không trấn áp được nàng, để nàng dung hóa tam thi, từng bước đi đại đạo.

Lúc nữ ma định thi biến lần thứ năm thì Hoa Sinh đạo trưởng từng ngăn cản, nhưng khi ấy có đám người Phong Phi Vân giúp đỡ nàng, cuối cùng nữ ma thành công hoàn thành thi biển lần thứ năm.

Mạnh bà nheo mắt nói:

- Chẳng phải ngươi nói chỉ đi dương giới một lần?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.