Cảnh giới như Phong Phi Vân sao có thể nhìn lầm người?
Phong Phi Vân mỉm cười nói:
- Phải rồi, âm luật của Dạ Tiêu Tương đã đại thừa, lập địa thành thánh, danh hiệu là Tiêu thánh. Phải cảm ơn Hoa Sinh đạo trưởng trợ giúp cho nàng.
Mạnh bà con ngươi co rút, lạnh lẽo trừng lão đạo:
- Dạ Tiêu Tương là ai?
- Chỉ gặp mặt một lần!
Hoa Sinh đạo trưởng muốn khóc, Phong Phi Vân thật nhiều chuyện, nói nhiều lời không nên nói.
Mạnh bà hỏi:
- Ngươi lén đi dương gian làm gì?
Lão đạo cắn răng nói:
- Chưa từng đi.
Mạnh bà hỏi gằn:
- Thật sự không đi?
Hoa Sinh đạo trưởng biết không lừa được, thừa nhận:
- Rồi rồi, có đi một lần.
Mạnh bà hỏi:
- Đi làm gì?
Hoa Sinh đạo trưởng trả lời:
- Hoằng dương đạo pháp, truyền bá giáo lí, độ hóa thế nhân, cẩn tu thiện!
Giọng Mạnh bà càng lạnh lẽo:
- Nói tiếng người!
Phong Phi Vân vui sướng khi người gặp họa:
- Bây giờ đạo trưởng không phải người, chỉ là quỷ nên đương nhiên nói lời quỷ.
Hoa Sinh đạo trưởng rất muốn bóp cổ Phong Phi Vân, nhưng cổ lão suýt bị Mạnh bà bóp nghẹt.
Hoa Sinh đạo trưởng rất bi thương, khai thật:
- Ngày đó đạo tổ báo mộng cho ta, nói là có đại kiếp nạn sắp đến, kêu ta đi nhân gian truyền đạo, hoằng dương đạo môn tinh túy, truyền bá đại đạo chân lý.
Mạnh bà hỏi:
- Vậy là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2748954/chuong-1932.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.