Phong Phi Vân gật đầu, nói:
- Bốn phủ tồn tại có tác dụng là theo dõi thế cục thiên hạ.
Mao Ô Quy gật gù.
Bốn phủ tồn tại là bí mật cao cấp nhất di châu hỗn nguyên đại thế giới, chỉ có chí tôn mỗi tộc biết. Cảnh giới không đủ mãi mãi không thể chạm đến tầng này.
Nếu tu vi của Phong Phi Vân vẫn còn ở cảnh giới niết bàn thì Mao Ô Quy, Tang Ngô lão tổ tuyệt đối không nói mấy thứ này cho hắn biết.
Huyết Giao mở miệng hỏi:
- Phong gia, rốt cuộc chúng ta sẽ đi đâu?
Đã đến bên cạnh hồng hoang cổ hải, Phong Phi Vân đứng bên bờ biển nhìn sóng cuốn trời trôi đất.
Phong Phi Vân nói:
- Vào trong biển, tìm một lục đại chìm từ thái cổ.
Vù vù vù vù vù!
Thanh Đồng cổ thuyền bay ra khỏi người Phong Phi Vân biến thành thần hạm to lớn dài mấy ngàn dặm. Mười tám thần buồm vải sắt cổ xưa mà rách rưới phát ra tiếng bùm bùm đinh tai trong gió.
Thân tàu loang lổ rỉ sét, không biết đã tồn tại bao nhiêu năm tháng.
Thanh Đồng cổ thuyền đáp xuống hồng hoang cổ hải như dãy núi sắt, tựa mũi tên rời cung giương buồm rẽ sóng lao vào hồng hoang cổ hải.
Một lát sau không thấy Tây Ngưu Hạ Châu sau lưng đâu.
Huyết Giao đứng trên sàn tàu nhìn biển cả mênh mông, ngây ngốc:
- Má ơi, hồng hoang cổ hải. Mẫu thân ta nói trong biển có thái cổ hung ngư chuyên môn ăn giao.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2748918/chuong-1912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.