Nếu bình loạn trí gải số một Tây Ngưu Hạ Châu thì khỏi bầu chọn gì, trí tuệ của Tang Ngô lão tổ là số một, không ai nghi ngờ điều này.
Tang Ngô lão tổ tiếp tục bảo:
- Sinh linh trong biển cả nhiều còn hơn trên đại lục, khủng bố hơn. Phía tây Tây Ngưu Hạ Châu, hồng hoang cổ hải, phía nam tây ngưu hạ châu, côn bằng thần hải, phía đông tây ngưu hạ châu, chí tuế tiên hải, phía bắc tây ngưu hạ châu, vô cực băng hải.
- Diện tích bốn đại dương quanh Tây Ngưu Hạ Châu mỗi một đại dương hơn Tây Ngưu Hạ Châu rất nhiều. Sinh linh trong biển đáng sợ hơn rồng, phượng.
- Thời kỳ thái cổ thế giới có cách gọi chín châu tám mươi bốn biển, gọi chung là di châu đại lục. Di châu đại lục trời tròn đất vuông, hình dạng như một tòa đại lục lơ lửng trong trời sao. Chín mươi phần trăm di châu đại lục bị nước biển bao phủ, chỉ có chín hòn đảo lộ ra ngoài nước biển. Chín hòn đảo này thái cổ gọi là Cửu Châu.
- Di châu đại lục.
Trước kia Phong Phi Vân không cho rằng mình là ếch ngồi đáy giếng, nhưng bây giờ hắn phải thừa nhận điều này.
Trước kia Phong Phi Vân như con ếch ngồi trong giếng, cho rằng Tây Ngưu Hạ Châu là hình dạng nguyên thế giới. Giờ Phong Phi Vân mới biết Tây Ngưu Hạ Châu chỉ là một hòn đảo lộ ra trên mặt biển di châu đại lục. Tồn tại như con kiến tầm mắt chỉ thấy xa một tấc, làm sao biết thế giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2748913/chuong-1910.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.