Vu Hành Thiên chết là một tay ta tạo ra. Nếu Vu Hành Thiên không chết thì đã không đi luân hồi lộ, sẽ không gặp tàn niệm thái cổ thần phượng. Nếu Vu Hành Thiên không gặp tàn niệm thái cổ thần phượng thì ngươi không có thành tựu như hôm nay.
- Nếu ngươi không có thành tựu ngày nay thì không chịu đựng nổi lực lượng của hai thánh tổ Thủ Hoàng, Tuyết Anh, càng không thể đánh bại ta. Tất cả chẳng phải là nhân quả sao?
Có nhân thì có quả, đây chính là thiên đạo tuần hoàn.
Ma nhân áo đen ung dung cười, cơ thể như hòa vào trời sao. Về lĩnh ngộ thiên đạo ma nhân áo đen đã đến huyền cảnh tối cao.
Phong Phi Vân nói:
- Ngươi và phụ mẫu của ta có quan hệ gì?
Ma nhân áo đen mỉm cười nói:
- Từng uống rượu, từng chơi cờ. Nói có quan hệ thì là kẻ thù đi, kẻ thù lớn.
Phong Phi Vân nói:
- Ta muốn biết bọn họ bọn họ đi đâu?
Ma nhân áo đen nói:
- Một đi quá khứ, một đến tương lai, rất khó nói bọn họ còn trở về được không. Nói thật là ta không thích phụ thân của ngươi. Tương lai nếu có cơ hội hãy chuyển lời giúp ta, làm nam nhân đừng để nữ nhân quản lý, rất mất mặt.
- Thiếu niên, bây giờ ta phải trở về thế giới của mình. Lần sau gặp mặt sẽ không thân thiện.
- Trước nay chưa từng thân thiện, ngươi nghĩ có thể đi được?
- Vẫn!
- Diệt!
- Sát!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2748885/chuong-1897.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.