Phong Phi Vân tỉuệ hoán Yêu Hoàng kiếm, cánh tay ngưng tụ khí thánh linh vô cùng tận. Yêu Hoàng kiếm phát ra tiếng ngân vui vẻ, kiếm quang tăng vọt, hung quang rực rỡ, tà khí khiếp người.
Mao Ô Quy bảo vệ tỷ muội Quý gia sau lưng mình, dùng trận pháp bao bọc. Yêu Hoàng kiếm toát ra chút khí giết người đủ tiêu diệt Quý Tâm Nô, Quý Tiểu Nô.
Ầm!
Phong Phi Vân vung kiếm, kiếm khí hình thành cái bóng hoàng xà đập vào cánh cửa thần điện. Nguyên Hỗn Độn Hải0 lắc bần bật, cánh cửa dày nặng bị xẻ vết kiếm sâu ba tấc.
đạo tắc thánh linh chạy dọc cánh cửa, rất nhanh vết kiếm biến mất.
- Sao . . . Sao có thể như vậy?
Phong Phi Vân cảm giác cánh tay tê dại, Yêu Hoàng kiếm còn đang ngân vang nhưng cánh cửa thần điện không có chút dấu vết gì.
Đây chính là thái cổ hung binh!
Thái cổ hung binh không thể hủy một cánh cửa, nói ra có ai tin không?
Mao Ô Quy khuyên:
- Vô dụng, đây là nơi hai vị thánh tổ tọa hóa, tòa thần điện như ngôi mộ chôn thánh tổ. Hai vị thánh tổ là nhân vật lợi hại biết bao, dù thánh linh bình thường đến chưa chắc phá được mộ của họ.
Phong Phi Vân hiếm khi thấy Mao Ô Quy tôn sùng ai đó.
Phong Phi Vân không thử tiếp, hắn cất Yêu Hoàng kiếm. Phong Phi Vân hít sâu bình tĩnh cảm xúc nóng nảy, rất nhanh tâm tình dịu lại.
Phong Phi Vân cười nói:
- Nếu thần điện tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2748871/chuong-1888.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.