Chương trước
Chương sau
Không phải thánh linh dụng cụ nhưng càng mạnh hơn thánh linh dụng cụ.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Lực lượng Yêu Hoàng kiếm và thiên long đỉnh va chạm, cuộc so tài đỉnh cao nhất dưới thánh linh. Hai vô thượng bá chủ tranh phong, nếu không phải ở trong di tích thái cổ chắc chắn tạo thành trời sập đất nứt, ức vạn sinh linh chết đi.

Trong khi Phong Phi Vân, Thập Tam thái tử long tộc đánh nhau ngươi chết ta sống, hồ máu lại sinh ra vằn nước. Từ giữa hồ máu hình thành vòng xoáy, ngay mắt vòng xoáy phát ra lực hút khổng lồ, thánh linh dụng cụ cũng không ngăn cản được. Lực lượng đó như lỗ đen.

Phong Phi Vân vội vàng thu kiếm, dốc hết sức mình ngăn cản.

Thập Tam thái tử long tộc biến sắc mặt, vội giơ thiên long đỉnh trên đầu đối kháng lại lực lượng.

Nhưng chỉ hai giây, Phong Phi Vân, Thập Tam thái tử long tộc lần lượt bị hút vào hồ máu, rơi vào ao máu thánh linh, chìm xuống đáy hồ.

May mắn Phong Phi Vân, Thập Tam thái tử long tộc đều có chiến binh đẳng cấp thánh linh dụng cụ hộ thể, không bị máu thánh linh luyện hóa cơ thể.

Không lâu sau hồ máu bình lặng.

Bảy chí tôn vương giả thế hệ trẻ Phượng Hoàng Thiên Nữ, Thanh Y, Bất Tử Bất Quá tới gần bên hồ máu, biểu tình trầm trọng.

Thiên Hà Bạch Đầu Ông nhíu mày nói:

- Khí thế thật mạnh, Phong Phi Vân, Thập Tam thái tử long tộc đều không ngăn được. Trong đáy hồ máu tồn tại thứ gì?

Tù Ngưu thánh tôn nói:

- Có gan mới làm giàu, dù là đầm rồng ham hổ ta cũng phải đi thăm dò xem sao!

Tù Ngưu thánh tôn lấy tiêu hồn phiến ra, dùng thánh linh dụng cụ bảo vệ cơ thể mình. Tù Ngưu thánh tôn nhảy xuống hồ máu.

Bất Tử Bất Quá nói:

- Ha ha ha, sớm nghe nói trong di tích thái cổ có cơ duyên lớn, ta cũng muốn đi xem thử.

Bất Tử Bất Quá triệu hoán cảnh diệt thiên xu ra, dùng lực lượng thánh linh dụng cụ bảo vệ bản than, cũng nhảy vào hồ máu.

Sau đó Phượng Hoàng Thiên Nữ, Thanh Y, Huyền Vũ Quy Tôn nhảy xuống hồ máu. Thạch Nữ, Thiên Hà Bạch Đầu Ông không có thánh linh dụng cụ nên không xuống.

Bọn họ là chí tôn vương giả thế hệ trẻ đỉnh cao nhất, đến Tiểu Linh tiên giới luận đạo, mang theo một thánh linh dụng cụ hộ thân là bình thường.

Phong Phi Vân giơ Yêu Hoàng kiếm trước mặt, ánh sáng kiếm khí bao bọc cơ thể ngăn cản máu thánh linh ập đến từ bốn phương tám hướng.

Máu thánh linh là báu vật vô thượng, ẩn chứa đạo, huyết khí, sức sống của thánh linh. Mỗi giọt là báu vật vô thượng, nhưng giờ đây Phong Phi Vân không rảnh thu lấy, vì hắn đang trong trạng thái nguy hiểm. Đáy hồ máu có lực hút mạnh mẽ kéo Phong Phi Vân, mặc cho hắn vùng vẫy đều không thoát khỏi lực lượng kia được. Lực lượng đó tràn ngập khí hủy diệt, không thể ngăn cản, làm người ta sợ hãi.

- Hồ máu sâu thật, máu thánh linh dày đặc, có lẽ một vị thánh linh đã chết trong này.

Nếu không vùng thoát được lực lượng đó thì Phong Phi Vân không chống cự nữa, hắn thuận theo tự nhiên chìm xuống dưới. Nhưng Phong Phi Vân chìm sâu mấy vạn thước không thấy tận cùng hồ máu, ngược lại không gian càng lúc càng rộng lớn, huyết khí càng lúc càng đậm đặc.

Trong lúc chìm xuống Phong Phi Vân thấy nhiều xương Cự Linh Dương Thần. Có Cự Linh Dương Thần cao năm ngàn thước, có Cự Linh Dương Thần chỉ cao vài trăm thước.

Cự Linh Dương Thần ngâm trong máu thánh linh nhưng xương cốt không bị máu luyện hóa.

Có Cự Linh Dương Thần đột nhiên công kích Phong Phi Vân, bị hắn đánh lui, tiếp tục chìm xuống.

Mao Ô Quy thập thò bò ra khỏi túi áo Phong Phi Vân, nó nhìn máu thánh linh xung quanh.

- Nơi này ít nhất có sáu thánh linh chết. Má ơi, ai mà dữ dội như thế? Còn nhiều xương Cự Linh Dương Thần, khoan, Cự Linh Dương Thần . . . Không lẽ . . .!

Phong Phi Vân hỏi:

- Ngươi nhìn ra manh mối gì?

- Chỉ có dương thần thánh thai song sinh dị mới mở ra cửa thần giới, triệu hoán Cự Linh Dương Thần được. Ngươi còn nhớ ta nói một chỗ cho ngươi nghe không?

- Chỗ nào?

- Mộ phủ.

Phong Phi Vân hỏi:

- Mộ phủ? Chỗ này là mộ phủ?

Mao Ô Quy nói:

- Đương nhiên nơi này không phải mộ phủ nhưng chắc chắn nó liên quan đến mộ phủ.

Mộ phủ rất ghê gớm, thái cổ bát thuật chỉ là một quyển kinh thư mộ phủ, quỷ môn cửu quan phải nghe theo lệnh mộ phủ. Mộ phủ trực tiếp khống chế địa ngục. Mộ phủ rất bí ẩn, Phong Phi Vân hỏi Mao Ô Quy nhiều lần nhưng nó không hé răng.

Phong Phi Vân lại hỏi:

- Mộ phủ chặn họng địa ngục, lại có thể mở đường thần giới, rốt cuộc nó là nơi như thế nào?

Mao Ô Quy từ chối:

- Bây giờ chưa thể cho ngươi biết.

Phong Phi Vân nói:

- Trước kia ngươi không chịu cho ta biết là bởi vì tu vi của ta không đủ, chẳng lẽ hiện tại ta vẫn chưa đủ trình độ?

Mao Ô Quy gật đầu, nói:

- Đúng vậy!

Mao Ô Quy bổ sung thêm:

- Ngươi đừng không phục. Quỷ môn cửu quan, tu vi chủ nhân mỗi một quan đều mạnh hơn ngươi, nhưng bọn họ chỉ là thế lực vòng ngoài mộ phủ.

Phong Phi Vân nói:

- Được rồi. Thế đôi tỷ muội Quý gia dương thần thánh thai song sinh dị có liên gì đến mộ phủ không?

Mao Ô Quy im lặng thật lâu, chậm rãi nói:

- Từ mặt nào đó thì bọn họ là công chúa mộ phủ nhưng . . . Năm xưa xảy ra chút chuyện, hiện tại chưa thể cho ngươi biết, sau này nói đi.

Phong Phi Vân vẫn hỏi:

- Công chúa mộ phủ, vậy vì sai hai mẫu thân của các nàng chạy trốn tới Thần Tấn vương triều?

Mao Ô Quy đánh trống lảng:

- Sắp đến đáy!

Mao Ô Quy nhảy ra khỏi túi áo Phong Phi Vân, đáp xuống đáy hồ cứng như sắt trướ.

Đáy hồ máu rất rộng rãi, dưới chân là băng giá cứng rắn. Đây không phải băng bình thường, là máu thánh linh đông lại, khí lạnh khiếp người. Nếu không nhờ Yêu Hoàng kiếm bảo vệ thì Phong Phi Vân đã bị đóng băng trong một giây.

Phong Phi Vân không thấy Thập Tam thái tử long tộc đâu. Không gian đáy hồ rất rộng, máu thánh linh ngăn chặn tầm mắt, hơn năm bước là một mảnh đỏ máu.

Đến đáy hồ lực hút biến mất. Phong Phi Vân đi dọc theo một hướng,Đột nhiên nghe tiếng đinh.

- Tổ cha nó, chén của ai? Đặt ở giữa đường tính xin tiền sao?

Mới rồi Mao Ô Quy đụng phải cái chen to màu đen, chén cao hơn thân thể nó, phát ra tiếng keng leng như bằng đồng.

Bát sắt màu đen lù lù bất động, trán Mao Ô Quy nổi cục u.

Phong Phi Vân nhìn thấy cái bát to, đen nhánh, cao hai thước, thành bát đầy chữ đỏ, có các đường nét huyền bí. Mới rồi Mao Ô Quy đụng vào bát toát ra sông khí thánh linh phản kích lại.

Phong Phi Vân nói:

- Bát này . . . Dường như là nửa thánh linh dụng cụ, sắp dựng dục thành thánh linh dụng cụ thật sự.

Mao Ô Quy không chửi đổng nữa, nó nhìn kỹ cái bát to một lúc.

Mao Ô Quy la lên:

- Minh bát, má ơi, nó thánh linh dụng cụ Minh Hoàng Trịnh Hạc tế luyện. Tuy chưa hoàn thành dựng dục thánh linh dụng cụ nhưng cách biệt không xa.

Mỗi thánh linh dụng cụ đều là báu vật tuyệt thế vô song. Đừng thấy vương giả luận đạo liên tục ra thánh linh dụng cụ, các chủng tộc hiếm có thánh linh dụng cụ.

Như nhân tộc từ xưa đến nay cộng lại tích lũy chỉ có bảy thánh linh dụng cụ là mọi người biết. Nhưng bảy thánh linh dụng cụ bị hư hao chút ít, có một số đã mất tích, một số thậm chí không còn tồn tại. Thánh linh dụng cụ lành lặn chỉ khoảng hai, ba món.

Ví dụ Hiên Viên Kiếm đã mất tích ngàn vạn năm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.