Chương trước
Chương sau
Phong Phi Vân nói:

- Dù Tù Ngưu hoàng tử biết mình bị gạt cũng sẽ không thật sự giết đám người Bại Nguyệt hoàng tử, để ta đốt thêm lửa.

Phong Phi Vân khoác ẩn tàm sa la lên người, biến mất trong không trung.

Tuyết Huyền Nữ mặc áo đạo, trẻ trung xinh đẹp.

Tuyết Huyền Nữ nhíu mày nói:

- Hai ngươi rất âm hiểm, gian xảo.

Thiên Toán thư sinh sửa lại quan cân trên đầu:

- Cái này gọi là đại trí tuệ.

Thiên Toán thư sinh bay hướng di tích thái cổ.

Dưới đất bị phá hoại nghiêm trọng, đất đai vạn dặm bị xới tung lộ ra tầng nham thạch dày. Hai con phượng hoàng đáp xuống bên cạnh khe nứt rộng, biến thành thiên nữ xinh đẹp và tiểu cô nương phấn điêu ngọc mài.

Tiểu Phượng Hoàng chớp mắt:

- Tỷ tỷ, mới rồi ta thấy có người mặc áo dệt bằng ẩn tàm ti bay qua. Người đó bay quá nhanh nên không thấy rõ bộ dạng.

Thân hình Phượng Hoàng Thiên Nữ đẫy đà, ngực to, rất quyến rũ, dung nhan thanh tú, tiên vận không ăn nhân gian khói lửa.

Phượng Hoàng Thiên Nữ nói:

- Đi, đã đến di tích thái cổ. Yêu hậu nói đây là nơi một đại thánh ngủ say, không chừng sẽ được một ít cơ duyên lớn.

Phượng Hoàng Thiên Nữ, Tiểu Phượng Hoàng không biến thân phượng hoàng, hai bóng người một lớn một nhỏ biến mất khỏi mặt đất.

Di tích thái cổ, dưới cây cầu gãy.

Bại Nguyệt hoàng tử, Bạch Kỳ Lân, Hỗn Côn hoàng tử dẫn hơn mười vương giả thái cổ thánh yêu tộc bay xuống cây cầu gãy. Yêu vân đậm đsặc phát ra từ người bọn họ.

Hỗn Côn hoàng tử cười nói:

- Ha ha ha ha ha ha! Rốt cuộc Phong Phi Vân xuất hiện, hắn dám trấn áp bản hoàng tử trong tam vị chân hỏa lô, lần này bản hoàng tử phải trấn áp ngược lại hắn, cho hắn nếm đủ loại đau khổ trong đời!

Hơn mười cường giả thái cổ thánh yêu tộc từ trên trời giáng xuống, khí thế dồi dào như thiên thần giáng thế.

Thanh Loan thánh nữ, Hỏa Loan công chúa, Trung Nguyên Nhất Điểm Qua, Tây Môn Xuy Tiêu, Hiên Viên Nhất Nhất, Thạch Lan đứng đó. Phong Phi Vân chưa quay về. So với thái cổ thánh yêu tộc mạnh mẽ thì phe nhân tộc yếu hơn nhiều, chỉ có Thanh Loan thánh nữ đến bán thánh cảnh. Phe thái cổ thánh yêu tộc có năm bán thánh cảnh.

Vết thương của Tây Môn Xuy Tiêu đã lành gần hết, mở miệng nói:

- Sao Phong huynh còn chưa trở về? Chắc sẽ không ra ngoài ý muốn đi?

Bại Nguyệt hoàng tử nhìn Hiên Viên Nhất Nhất xinh đẹp tuyệt trần, gã cất bước đi tới, chắp tay chào.

Bại Nguyệt hoàng tử cười nói:

- Thánh nữ điện hạ, lâu không gặp.

Mới trước đó Hiên Viên Nhất Nhất bị Bại Nguyệt hoàng tử đánh bị thương, nếu không nhờ Trung Nguyên Nhất Điểm Qua, Thạch Lan cứu thì khó tránh khỏi móng vuốt sói. Nhưng bây giờ lòng Hiên Viên Nhất Nhất tĩnh như hồ, mắt sâu thẳm, phớt lờ Bại Nguyệt hoàng tử.

Bại Nguyệt hoàng tử đã đến bán thánh cảnh, cơ thể ngưng tụ ba đạo tắc thánh linh. Bại Nguyệt hoàng tử cười nhạt, đôi mắt biến thành hai thiên thạch đỏ thẫm, khí thế nặng nề bộc phát.

Bùm!

Nhưng Bại Nguyệt hoàng tử chưa ra tay thì bị nắm đấm to đánh văng ra xoay bảy trăm hai mươi độ trên không trung rồi té xuống đất.

Mọi người rất ngạc nhiên.

- Ai đó?

Bại Nguyệt hoàng tử cực kỳ chật vật, gã tức điên. Bại Nguyệt hoàng tử bị đánh cằm trật khớp, má phải đầy máu, vảy cá lộ ra. Bại Nguyệt hoàng tử sutý bị đánh về nguyên hình.

- Là ta!

Tù Ngưu thánh tôn đáp xuống, hai chân giẫm đất, đầu gối lún xuống đất. Tù Ngưu thánh tôn lại đá một cước dạp vào bụng Bại Nguyệt hoàng tử, đá gã gào rú bay ra ngoài, bụng thủng một lỗ máu to cỡ nắm tay.

Tù Ngưu thánh tôn rất tức giận, gã bị người lợi dụng như đồ ngốc. Tù Ngưu thánh tôn biết di tích thái cổ là chỗ nào, đó là nơi một vị đại thánh ngủ say, tồn tại nhiều cơ duyên. Tù Ngưu thánh tôn đánh mệt chết mệt sống, còn đám người này tìm cơ duyên trước gã, ai nhịn nổi?

Cá tính Tù Ngưu thánh tôn ngoan cố, ai chọc vào là gã đánh kẻ đó.

Bại Nguyệt hoàng tử bị đá bay đi không còn bò dậy nữa, gã kêu gào mấy tiếng rồi nằm yên không nhúc nhích.

Mọi người cảm thấy không thích hợp, có người tiến lên điều tra, biến sắc mặt.

Người đó ấp úng nói:

- Yêu nguyên của Bại Nguyệt hoàng tử vỡ, đã tắt thở.

Cái gì?

Mọi người xôn xao.

Đám vương giả thế hệ trẻ nhân tộc Tây Môn Xuy Tiêu, Trung Nguyên Nhất Điểm Qua mừng rỡ. Ha ha ha, đây là báo ứng, ông trời mở mắt, Bại Nguyệt hoàng tử bị Tù Ngưu thánh tôn một cước đá chết.

Tim Tù Ngưu thánh tôn rớt cái bịch. Tuy trong lòng Tù Ngưu thánh tôn rất giận, nhưng Bại Nguyệt hoàng tử là hoàng tử của thắng ngư yêu tộc, giết gã thì Tù Ngưu thánh tôn sẽ gặp rắc rối lớn. Cho nên mới rồi Tù Ngưu thánh tôn đá đánh khá nhẹ.

Tù Ngưu thánh tôn chửi thầm trong bụng:

- Chết tiệt, chẳng lẽ tình cờ đạp trúng ngay yêu nguyên của hắn? Bại Nguyệt hoàng tử là vương giả thế hệ trẻ, thật vô dụng, mới một cước đã bị đá chết.

Tù Ngưu thánh tôn cảm thấy Bại Nguyệt hoàng tử quá yếu, gã nên nhẹ chân hơn nữa.

Mặc dù đá chết Bại Nguyệt hoàng tử nằm ngoài dự liệu của Tù Ngưu thánh tôn, nhưng gã không lộ ra hốt hoảng, vẫn rất khí phách.

Tù Ngưu thánh tôn bá đạo hừ lạnh một tiếng:

- Đây là kết cuộc dám lừa gạt bổn tọa, Bại Nguyệt hoàng tử gieo gió gặt bão. Đừng nói một cước đá chết Bại Nguyệt hoàng tử, không đánh hắn hồn phi phách tán đã là nể mặt mấy vị lão tổ thắng ngư yêu tộc.

Trung Nguyên Nhất Điểm Qua khen:

- Quá oách!

Đánh chết hoàng tử thắng ngư yêu tộc mà không chớp mắt cái nào, cái này mới oai. Không uổng là tồn tại có gia gia thánh linh.

Mấy vương giả thế hệ trẻ yêu tộc sau lưng Tù Ngưu thánh tôn không hiểu ra sao, cho rằng gã giận thật, muốn đại khai sát giới.

Bọn họ vênh váo gào thét:

- Tù ngưu yêu tộc là đệ nhất thánh yêu tộc, uy nghiêm không thể xâm phạm, giết hết bọn họ!

- Đúng, giết mỗi mình Bại Nguyệt hoàng tử không đủ dập tắt cơn giận của thánh tổ. Bạch Kỳ Lân, Hỗn Côn hoàng tử, các ngươi chủ động tự sát đi!

- Tất cả người lừa gạt thánh tổ đều phải chết, chủ động tự sát có lẽ còn được cơ hội luân hồi chuyển thế. Nếu thánh tổ của chúng ta ra tay thì tất cả sẽ hồn vía lên mây!

Tù Ngưu thánh tôn nhíu mày, mặc dù gã hơi nóng tính nhưng không não rỗng, gã không định giêtý hết đám người này. Tuy nhiên thuộc hạ của gã rống to, Tù Ngưu thánh tôn không định ngăn cản. Cộng thêm Tù Ngưu thánh tôn rất giận, phải dạy cho nhóm Bạch Kỳ Lân, Hỗn Côn hoàng tử một bài học.

Địa vị, thân phận không cho Tù Ngưu thánh tôn có biểu hiện lùi bước, yếu đuối.

Trong mắt đám vương giả thái cổ thánh yêu tộc Bạch Kỳ Lân, Hỗn Côn hoàng tử lại thấy khác. Tù Ngưu thánh tôn đằng đằng sát khí, vừa đến đã xử Bại Nguyệt hoàng tử, cái này là xu hướng giết hết bọn họ đây.

Bạch Kỳ Lân thầm truyền âm:

- Chúng ta lừa gạt Tù Ngưu thánh tôn, hắn sẽ không tha cho chúng ta. Bại Nguyệt hoàng tử cũng bị Tù Ngưu thánh tôn giết, chúng ta khó tránh khỏi bị hại. Nếu đấu đơn thì chúng ta không đánh lại hắn, sẽ bị Tù Ngưu thánh tôn giết.

Hỗn Côn hoàng tử truyền âm nói:

- Vậy chúng ta hợp tác, xuống tay trước là hơn. Chúng ta có mười bốn vương giả thế hệ trẻ, bốn bán thánh, đủ tạo thành vết thương lớn cho bọn họ trong thời gian ngắn nhất!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.