Mới rồi Phong Phi Vân ngưng tụ Thiên Tủy Binh Đàm thành cây cung bắn sáu lực lượng tử kiếp, cách hư không bắn rơi sau con kim ô. Các vương giả thế hệ trẻ núp trong bóng tối nhìn thấy hết, không biết dùng ngôn ngữ gì miêu tử nỗi lòng giật mình. Anh tư thế này như Cửu Tiễn Đại Thánh giáng thế.
Thiên Khôn Hải sợ hãi mặt không còn chút máu. Bán yêu này cường đại như thế, dù đám người Bại Nguyệt hoàng tử đến chưa chắc đấu lại.
Không lâu sau Hiên Viên Nhất Nhất, Thạch Lan chạy đến bên dưới cây cầu gãy. Hai nàng thấy Phong Phi Vân đứng đó thì mừng rỡ, biết được cứu. Nhưng Hiên Viên Nhất Nhất, Thạch Lan bị thương rất nặng, biết mình thoát khỏi nguy hiểm thì thả lỏng thần kinh, té ngã dưới đất.
Phong Phi Vân lắc người đến bên hai nàng, ngưng tụ hai viên kim tàm phật đan cho Hiên Viên Nhất Nhất, Thạch Lan uống.
Thạch Lan nuốt kim tàm phật đan xong sắc mặt hồng hơn, cánh tay bị thương trở lại màu ngọc.
Thạch Lan la lên:
- Sư tôn, hãy mau cứu . . . Cứu . . . Qua ca!
Rầm!
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua từ trên trời giáng xuống đạp mặt đất thủng lỗ to, điệu đàng ra khỏi hố.
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua mặc váy cỏ, đầu đội mũ rơm, eo giắt cây đao chẻ củi.
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua cười to bảo:
- Tiểu muội muội đùa vui quá, mới rồi Qua ca lĩnh ngộ một Thần thông thiên phú, đánh chết sáu con kim ô. Ta mà cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2748835/chuong-1870.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.