Mao Ô Quy nói:
- Ngươi thì biết gì? Thiên môn chi đài là xưng hô người hậu thời kỳ thái cổ gọi chỗ này. Trước thái cổ, thiên môn chi đài và đại lục tiên giớiliền thành một thể. Trong đại kiếp nạn cuối thời kỳ thái cổ, Tiểu Linhtiên giới đứng mũi chịu sào, bị đánh nát thành hàng ngàn khối.
- Trong đó khối lớn nhất chím tám mươi phần trăm Tiểu Linh tiên giới,được gọi la đại lục tiên giới. Thiên môn chi đài là một mảnh nhỏ trongđó, nhỏ hơn đại lục tiên giới rất nhiều, mứ độ nguy hiểm cũng ít hơn.
Huyết Giao càng vui vẻ:
- Vậy chẳng phải là chúng ta an toàn rồi?
Huyết Giao vui sướng nhổ gốc chu thảo nhét vào miệng nhai ngon lành.
Mao Ô Quy nói:
- Ta không đến thiên môn chi đài hay đi đại lục tiên giới. Lúc ấy ta đimột mảnh nhỏ khác, đời sau đặt tên là Tiểu Linh thiên. Thiên môn chi đài và Tiểu Linh thiên chắc lớn như nhau, nguy hiểm cũng sàn sàn.
Huyết Giao sợ hết hồn:
- Ngày xưa Quy gia oai như vậy mà gặp nguy hiểm trong Tiểu Linh thiên,thế thì chúng ta đi thiên môn chi đài chẳng khác nào chịu chết?
Mao Ô Quy nói:
- Hừ! Ngươi nên mừng là chúng ta chỉ đến thiên môn chi đài, nếu đi đại lục tiên giới e rằng thánh linh cũng chết.
Phong Phi Vân biết Tiểu Linh tiên giới rất nguy hiểm:
- Lúc trước ta gặp rắn lạ đẳng cấp bán thánh bát trọng, nếu không trốnvào sơn mạch hỏa diệm này không chừng buộc phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2748788/chuong-1847.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.