Phong Phi Vân hỏi:
- Nàng đã có thể khống chế thuyền cổ bạch ngọc này?
Đông Phương Kính Nguyệt ngồi đói diện Phong Phi Vân, váy dài giày cổ,thánh khiết đoan trang, tóc dài rũ xuống. Sợi tóc rơi trên thuyền nhỏ,rơi xuống mặt nước gợn sóng.
Mắt Đông Phương Kính Nguyệt sáng trong xinh đẹp, ngước rèm mì. Sương mù trên sông, thanh âm tuyệt vời như tiếng trời.
Đông Phương Kính Nguyệt dịu dàng nói:
- Chỉ khống chế được một phần lực lượng rất nhỏ, không bằng một phần vạn lực lượng Bạch Ngọc tiên thuyền.
Phong Phi Vân nắm giữ rất ít về Thanh Đồng cổ thuyền, hắn chỉ có thể lợi dụng Thanh Đồng cổ thuyền chạy trốn nhanh, xuyên qua hư không. Bất cứbình chướng không gian nào trong thiên địa đều không thể ngăn cản ThanhĐồng cổ thuyền.
Còn về năng lực khác của Thanh Đồng cổ thuyền thì Phong Phi Vân không khống chế được, hắn cũng không biết làm sao khống chế nó.
Đông Phương Kính Nguyệt lại nói:
- Bây giờ ta chỉ mới điều khiển được lực lượng thời gian của Bạch Ngọc tiên thuyền.
Phong Phi Vân lặp lại:
- Lực lượng thời gian?
- Ví dụ . . .
Đông Phương Kính Nguyệt nhắm mắt, trán sinh ra đốm sáng nhỏ. Thời gian trong Bạch Ngọc tiên thuyền càng chậm, chậm dần.
Ban đầu Bạch Ngọc tiên thuyền chậm gấp hai bên ngoài rồi gấp ba . . .Gấp bốn . . . Gấp bảy . . . Gấp mười lần . . . Gấp hai mươi lần . . .Cuối cùng đến gấp tám mươi bảy lần.
Phong Phi Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2748758/chuong-1835.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.