Phong Phi Vân cảm thấy Tây Môn Xuy Tiêu sâu không lường được, Thiên Toán thư sinh chưa từng ra tay, một khi hành động tài nghệ trấn áp bốn phương. Bọn họ toàn là tư chất kinh diễm, có cao tầng nhân tộc ra tay cho Tây Môn Xuy Tiêu, Thiên Toán thư sinh trước kia điệu thấp. Bây giờ nhân tộc sắp xông thái cổ thánh tộc nên không cần điệu thấp nữa.
Phong Phi Vân rất muốn biết Tây Môn Xuy Tiêu, Thiên Toán thư sinh mạnh đến mức nào. Nhìn tu vi của hai người có thể suy đoán nội tình sau lưng nhân tộc.
Tây Môn Xuy Tiêu xòe tay, bất đắc dĩ nói:
- Lần này không được. Thiên Toán, ngươi ra đi.
Phong Phi Vân cười lắc đầu, nói:
- Ta chỉ là một thư sinh, thư sinh không dùng võ, dùng võ thì không phải thư sinh, mất lễ độ.
Tây Môn Xuy Tiêu luôn gai mắt Thiên Toán thư sinh, châm chích:
- Lễ độ bại hoại.
Tây Môn Xuy Tiêu chuyển sang nhìn Lư Sơn Nhân, cười nói:
- Sớm nghe nói bất tử nhân tộc ra một thiếu niên hoàng giả, kế thừa y bát của Bất Tử thiên tôn, hay Lư huynh trổ tài đi?
Lư Sơn Nhân nói:
- Ta chỉ có thể chiến với một người, đấu hai người sẽ thua.
Lư Sơn Nhân kiệm lời không nói nhiều, không khoe khoang, có cái gì thì nói cái đó.
Hiên Viên Nhất Nhất gai mắt Tây Môn Xuy Tiêu cứ xúi người ta đánh nhau còn mình thì xem kịch vui.
Hiên Viên Nhất Nhất lên tiếng:
- Có thể đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2748733/chuong-1823.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.