Phong Phi Vân thầm nghĩ:
- Chắc chắn hắn đang che giấu cái gì! Là lý do gì khiến Thiên Toán môn chủ né tránh?
Phong Phi Vân ngướcn hìn bầu trời.
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua hưng phấn giới thiệu trái cổ của mình, tuyên bố mọi người cứ yên tâm ăn. Trung Nguyên Nhất Điểm Qua nói xong lấy miếng lớn nhét vào miệng.
Không xa có một đạo sĩ trẻ của Không Động tiên sơn bay tới, cười nói:
- Thánh nữ điện hạ, Thiên Toán huynh, những sư huynh đệ Tạo Hóa nhân tổ động thiên chúng ta muốn mời hai vị qua tụ hội. Bên kia rượu càng ngon, nhiều anh kiệt đều muốn thấy phong thái của hai vị. Không biết hai vị cao hiền có nể mặt một phen không?
Huyền Hóa Sinh nhìn nhìn Hiên Viên Nhất Nhất, Thiên Toán thư sinh, không thèm để đám người Phong Phi Vân vào mắt. Huyền Hóa Sinh cho rằng Thủy Nguyệt Thánh Nữ, Thiên Toán môn chủ khác đẳng cấp với đám người Phong Phi Vân, chỉ có Hiên Viên Nhất Nhất, Thiên Toán thư sinh là đủ tư cách được gã mời.
Tây Môn Xuy Tiêu cười khẩy nói:
- Chỗ ngươi có rượu ngon nhân kiệt, nói như thể bên chúng ta trái thúi sứt sẹo.
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua cười nói:
- Trái ngon chứ sứt sẹo gì? Vị đạo gia này muốn nếm thử không? Ta sáng nay mới hái trong ruộng, rất là tươi mới, ngón.
Huyền Hóa Sinh không thèm nghe Trung Nguyên Nhất Điểm Qua nhiệt tình mời, ánh mắt khinh thường, nhưng mặt thì treo nụ cười.
- Rượu Đương nhiên là rượu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2748714/chuong-1813.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.