Chương trước
Chương sau
Mười năm ngắn ngủi Phong Phi Vân trưởng thành đến trình độ ngang ngửa với vương giả đỉnh cao của thái cổ thánh yêu tộc. Tất cả như giấc mơ, làm Lưu Tô Tử thầm hối hận. Nếu sớm biết thế này, ngay khi Phong Phi Vân còn chưa đủ lông đủ cánh Lưu Tô Tử đã hết sức lôi kéo hắn.

Lưu Tô Tử thầm nghĩ:

- Ánh mắt Lưu Tô Hồng không tệ, phát hiện tiểu tử này có tiềm lực vô cùng, lấy cái giá thân thể lôi kéo Phong Phi Vân. Trước kia ta còn thấy nàng làm vậy là hạ thấp mình, hiện tại chứng minh nàng nhìn xa trông rộng.

Những tu sĩ nhân loại khác không biết thân phận Phong Phi Vân đều cho rằng là đệ tử thái cổ Thánh Phật Miếu đánh nhau với Bại Nguyệt hoàng tử, nỗi lòng vô cùng kích động.

- Bại Nguyệt hoàng tử được gọi là đệ nhất nhân thế hệ này của thắng ngư yêu tộc, lúc nào cũng hĩnh mũi coi rẻ nhân tộc. Giờ cho Bại Nguyệt hoàng tử biết nhân tộc cũng có nhân vật đối kháng lại thái cổ thánh yêu tộc.

- Sớm nên dìm uy phong đám thái cổ thánh yêu tộc, ai kêu bọn họ trong mắt không người?

Phong Phi Vân nói:

- Bại Nguyệt hoàng tử, ta đã lĩnh giáo lục thắng pháp tướng của ngươi, chỉ là trò vặt.

Vô số phật khí tụ tập vào giữa hình thành cơn bão cuốn lấy ức vạn hài cốt dưới đất, hình thành khí tượng hùng vĩ kinh thiên động địa.

Trung tâm cơn bão có phật tượng cao ngàn trượng chậm rãi ngưng tụ thành hình, kim ánh sáng vàng rực rỡ, bảo tướng trang nghiêm, tay bắt phật ấn, vòng phật to lớn hiện ra sau lưng.

Tử khí trên biển xương vô biên bị tà khí tịnh hóa sạch, mỗi khúc xương trắng chảy xuôi ánh sáng vàng, Hoang Ma lâm bị chiếu sáng.

Ầm!

Thần phật ngàn trượng vỗ chưởng để lại dấu tay dài mấy ngàn dặm. Mặt đất chìm xuống, bụi bay lên che tầm mắt.

Khi bão lặng, mọi người hắn lục thắng pháp tướng của Bại Nguyệt hoàng tử bị công kích, bộ dạng chật vật, mặt trắng không còn chút máu. Tay Bại Nguyệt hoàng tử cầm thần kích ba mũi run run, có giọt máu từ cánh tay chảy xuống mũi kích.

Bại Nguyệt hoàng tử bị đánh bại.

Phật quang chậm rãi thu về, bầu trời trống rỗng.

Thanh âm kiêu ngạo phát ra trong không khí:

- Vậy mà chưa chết? Không uổng là cường giả đỉnh cao của thái cổ thánh yêu tộc.

Người đánh bại Bại Nguyệt hoàng tử tỏ vẻ không vừa lòng, còn muốn giết vương giả thế hệ trẻ của thái cổ thánh yêu tộc. Người quá ngạo.

Phong Phi Vân có ý định giết Bại Nguyệt hoàng tử, vì thể chất của gã đến đẳng cấp truyền kỳ, là kẻ thù lớn. Hôm nay đã đắc tọi Bại Nguyệt hoàng tử, Phong Phi Vân muốn nhổ cỏ tận gốc.

Nhưng Phong Phi Vân chỉ sử dụng lực lượng phật pháp, miễn cưỡng đánh bại Bại Nguyệt hoàng tử, tuyệt đối không giết nổi gã.

Huống chi có hai người thủ hộ theo sau lưng Bại Nguyệt hoàng tử, một khi gã gặp nguy hiểm chết chóc chắc chắn sẽ đánh thức hai người thủ hộ tu vi sâu không lường được.

Hơn nữa những lời Bại Nguyệt hoàng tử đã nói với Thượng Quan Minh Tiêm làm nỗi lòng Phong Phi Vân bất an, cảm giác Thủy Nguyệt Thiên Cảnh xảy ra biến cố lớn.

Thủy Nguyệt Thiên Cảnh tuy được gọi là thánh địa nhưng chỉ mới thành lập hơn một vạn năm, toàn dựa vào một mình Thủy Nguyệt thánh thần chống đỡ. Nói về nội tình thì Thủy Nguyệt Thiên Cảnh thua xa mấy nhân tổ động thiên truyền thừa từ xưa, càng không bằng thái cổ thánh yêu tộc truyền thừa từ thời kỳ thái cổ.

Đây chính là nội tình, không phải dựa vào một, hai chí cường là chống đỡ nổi. Cần có ức vạn năm tích lũy nội tình mới được.

Thủy Nguyệt Đình độ tâm kiếp trong thiên hà, là lúc Thủy Nguyệt Thiên Cảnh yếu ớt nhất. Nếu có ai thừa dịp này tấn công sẽ là tai hạo ngập đầu cho Thủy Nguyệt Thiên Cảnh.

Phong Phi Vân không ở lâu hơn, hắn thi triển luân hồi tật tốc lướt gió bay đi.

Viên Tam Tam cười to bảo:

- Tranh tài với ta một trận rồi đi cũng không muộn!

Người Viên Tam Tam phát ra khí thế mạnh mẽ, cơ thể trướng to, xương kêu răng rắc.

Cơ thể Viên Tam Tam biến to như ngọn núi, người mọc đầy lông đen, mắt to, cánh tay dài chọc trời, một đấm đập nát cả một ngọn núi đá. Viên Tam Tam biến thân thái cổ ma vượn.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Thái cổ ma vượn chạy rầm rập dưới đất, đạp bẹp các ngọn núi, đạp khô sông lớn, đạp nát bấy cây cối thô to. Thái cổ ma vượng để lại một chuỗi dấu chân to, tốc độ ngang ngửa với luân hồi tật tốc của Phong Phi Vân.

Trong Hoang Ma lâm, linh thú, hung cầm bị khí thế từ thái cổ ma vượng hù sợ đều ngủ đông, không dám nhúc nhích.

Ầm!

Thái cổ ma vượng hú dài đấm vào bầu trởi như muốn đánh nát mặt trời và mặt trăng trên cao.

Phong Phi Vân buộc phải dừng lại thi triển Càn Khôn chưởng ấn thiên địa công kích thái cổ ma vượng.

Ầm!

Nắm đấm thái cổ ma vượng và phật thủ ấn to lớn va chạm, hư không lắc lư một chút. Các tu sĩ phía xa không đứng vững được.

Luồng gió thổi qua, đám tu sĩ ngã nghiêng.

Cánh tay Phong Phi Vân tê dại, lực lượng của con thái cổ ma vượng mạnh còn hơn Bại Nguyệt hoàng tử, sứ bật mạnh mẽ, tu sĩ bình thường không tưởng tượng nổi.

Hèn gì lúc thái cổ, ma vượn có thể đứng trên mặt đất nhảy nhót, một đấm đánh nát tinh cầu trên trời sao.

Thái cổ ma vượng nằm trong ba mươi sáu thái cổ thánh yêu tộc, nói về sức mạnh thì chúng nó có thể xếp vào ba hàng đầu, thậm chí đấu với rồng.

May mắn Phong Phi Vân cũng mạnh không kém, đổi lại đại hiền giả khác cứng rắn va chạm nắm đấm với thái cổ ma vượng e rằng đã bị đánh gãy tay gãy xương.

Thái cổ ma vượng giật mình nhất, mới rồi va chạm chính diện với Phong Phi Vân làm cánh tay thái cổ ma vượng đau đớn, chuyện này chưa từng có.

Vương giả thế hệ trẻ thái cổ thánh yêu tộc đều không dám cứng rắn va chạm với thái cổ ma vượng, vậy mà nay gặp phải đối thủ trong nhân loại thân thể nhỏ yếu.

Thái cổ ma vượng cuồng cười:

- Trong cùng thế hệ đã lâu không gặp tu sĩ thân thể mạnh mẽ, hôm nay ta muốn đánh nhau đã tay với ngươi, chiến đến cuồng! Tru thiên hám tiên chuy!

Thái cổ ma vượng lấy ma chùy cổ xưa to lớn ra, thân chùy vuông vức, điêu khắc thái cổ thần văng kỳ lạ. Cán chùy làm bằng cột sống một con rồng, tỏa ánh sáng tím, thấy rõ các khớp xương, là xương sống rồng thật.

Thái cổ ma vượng triệu hoán tru thiên hám tiên chuy ra, trời đất tối sầm, mây đen che trăng. Mây dày giáng xuông muôn vàn tia chớp, có dung nham từ dưới lòng đất trào lên. Nhiệt độ dung nham nóng cháy đốt gỗ trong Hoang Ma lâm, làm rừng cây bốc cháy.

Mỗi người đều sợ hãi trước ma chùy kinh khủng kia, đây đúng là diệt thế hung binh.

Phong Phi Vân rất kinh ngạc nói:

- Tru thiên hám tiên chuy?

Đây là một hung binh thái cổ, đồn rằng từng đập nát một góc đại lục, uy lực diệt thế.

Tru thiên hám tiên chuy sớm biến mất trong thời kỳ thái cổ, từ đó về sau không còn xuất hiện. Giờ phút này, thanh ma chùy xuất thế, nằm trong tay con thái cổ ma vượng.

Thanh Loan thánh nữ nói:

- Trời, tên người rừng nắm giữ thái cổ hung binh trong truyền thuyết, tru thiên hám tiên chuy.

Váy nhiều màu bay bay, đùi ngọc xinh đẹp, eo nhỏ như liễu, lưng Thanh Loan thánh nữ mọc cánh bay ra xa
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.