- Nơi này sắp chìm vào lòng đất, sẽ không mở ra nữa, mãi khi nào bảy linh thuyền cùng xuất thế.
Phong Phi Vân đứng yên tại chỗ thật lâu không nhúc nhích, đối phương nói mấy câu nhắc nhở làm hắn trong sáng hẳn ra. Đối phương không lộ ra thân phận nhưng Phong Phi Vân xem đó là tiên linh bất diệt của thái cổ thầnphượng.
Không ai có thể dạy ta làm gì, vì con đường nằm ngay dưới chân ta.
Huyết Giao nói:
- Các ngươi nói xem tại sao Phong Phi Vân ấn tay vào cửa là cánh cửa tự động xoay tròn, còn ta ấn vuốt vào liền bị đóng băng?
Huyết Giao không phục nhưng cũng không dám thử nữa.
Tây Môn Xuy Tiêu đăm chiêu thật lâu, ánh mắt sâu thẳm nói:
- Có lẽ vì Phong huynh khác với người thường, như chúng ta không thểluyện hóa mắt đại ma long nhưng Phong huynh thì có thể. Phong huynh đúng là một vị dị nhân.
Phong Phi Vân rụt tay về, mỉm cười hỏi:
- Các ngươi đang nói chuyện gì?
Mao Ô Quy chạy tới hỏi:
- Này, sao rồi? Có thể mở cửa không?
Mới rồi Phong Phi Vân trải qua nhiều điều nhưng ở trong mắt Mao Ô Quy,Tây Môn Xuy Tiêu, Huyết Giao thì hắn chỉ đứng yên tại chỗ, tay dán cánhcửa đen chứ không có gì lạ. Bọn họ không biết Phong Phi Vân đối thoạivới người bí ẩn.
Phong Phi Vân lắc đầu, nói:
- Ra khỏi đây rồi nói, nơi này . . .
Phong Phi Vân lại nhìn cánh cửa đen:
- Nơi này sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2748551/chuong-1745.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.