- Các ngươi tuyệt đối đừng bị những nữ nhân thanh lâu dưới ngòi bút thư sinh lừa. Thư sinh có mấy đồng tiền? Những nữ nhân thanh lâu gặp bọn họ sẽ nói chính mình 'Bán nghệ không bán thân', cái gì bán nghệ không bán thân? Ảnh hưởng giá thị trường.
- Đám thư sinh ngốc còn tưởng rằng bọn họ thật sự thanh thuần thánh khiết, viết thơ văn tuyên truyền danh tiếng cho bọn họ, dẫn đến nhiều khách phong lưu có tiền có quyền.
- Chỉ cần cho đủ tiền thì bọn họ sẽ cởi quần cởi áo, giang hai chân kiếm tiền. Còn đám thư sinh? Đang đau lòng cho cảnh ngộ bất hạnh của bọn họ, bị sự kiên cường bán nghệ không bán thân đánh động, ngày đêm trằn trọc.
Tây Môn Xuy Tiêu cười nói:
- Nên ta chỉ là người bán nghề, các ngươi đừng bao giờ hiểu lầm, con người ta rất có sĩ diện.
Phong Phi Vân cười nói:
- Tiên sinh đại tài.
Phong Phi Vân tiếp tục bảo:
- Nhưng ta quen một nữ nhân tạo nghệ âm luật trên cả thư sinh.
- Cái gì? Trong thiên hạ có kỳ nữ như vậy? Phong huynh nhất định phải dẫn ta đi gặp, nếu có thể so cao thấp với nàng thì tại hạ chết cũng không tiếc!
Biểu tình Tây Môn Xuy Tiêu nghiêm túc, gã không tin trên đời này có người thổi tiếng hay hơn gã.
Ánh mắt Phong Phi Vân sâu thẳm nhìn phía xa:
- Ta cũng rất muốn tìm nàng.
Phong Phi Vân hỏi:
- Sao Tây Môn huynh xuất hiện ở đây?
Tây Môn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2748522/chuong-1729.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.