Trong tưởng tượng của Phong Phi Vân thì thái cổ thần phượng là một kỳ nữ rất lợi hại, vì phượng hoàng yêu tộc chỉ có thể là nữ giới, sao là nam được? Đây là suy nghĩ quán tính từ xưa đến nay của Phong Phi Vân. Nhưng lờgi Phượng Phó nói làm quan niệm đó sụp đổ.
- Không thể trách ngươi, trong thân thể ngươi chỉ có một lũ linh hồn của hắn, truyền thừa di chí của hắn, có một phần ký ức hắn để lại. Nhưng ký ức của ngươi bị người bóp méo.
Bây giờ Phong Phi Vân đã không nghe lọt tai lời Phượng Phó nói, hắn chìm trong nỗi giật mình.
Thật lâu sau Phong Phi Vân thở hắt ra:
- Vậy bây giờ ta rốt cuộc là Phong Phi Vân hay thái cổ thần phượng chuyển thế?
Bi thương lớn nhất cuộc đời là không biết mình là ai.
- Trên người của ngươi có nhiều bí mật, ta không nhìn thấu được. Nếu ngươi thật sự muốn biết đáp án phải tìm ra luân hồi chi ấn.
Phong Phi Vân hỏi:
- Luân hồi chi ấn là gì?
Phượng Phó trả lời:
- Đó là thứ thần phượng đại nhân lấy từ địa ngục, một phần của luân hồi.
- Luân hồi chi ấn? Chẳng lẽ là thứ kia đánh rơi trong Thần Tấn vương triều?
Phong Phi Vân càng thêm kiên quyết mặc kệ thến òa hắn phải trở về Thần Tấn vương triều một chuyến.
Phượng Phó cảm giác tâm tình Phong Phi Vân dao động, dịu dàng nói:
- Ngươi không cần quá quan tâm ai là thái cổ thần phượng, ai là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2748512/chuong-1724.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.