Chương trước
Chương sau
Phong Phi Vân quyết tâm chiếm được tinh huyết đại thánh:

- Hiện tại còn thêm báu vật đấu giá được không?

Mặc Dao Dao biết Phong Phi Vân muốn có tinh huyết đại thánh, chắc hắn định bán báu vật trong tay để mua tinh huyết đại thánh.

- Nếu ngươi có báu vật ghê gớm thì ta có thể dẫn tiến quản sự phòng đấu giá. Nhưng báu vật lọt vào vòng phòng đấu giá quỷ thị phải có trình độ cao thật cao.

Phong Phi Vân cười nói:

- Đương nhiên.

Hôm nay là hội đấu giá, báu vật tham gia đấu giá đều đã được sắp xếp thứ tự, về mặt lý luận không được thêm báu vật nào để đấu giá.

Nhưng Mặc Dao Dao và quản sự phòng đấu giá quỷ thị có quan hệ khá tốt, vị quản sự kia đồng ý đấu giá báu vật giúp Phong Phi Vân, với điều kiện là hắn lấy ra báu vật có giá trị đủ cao.

Phong Phi Vân lấy một khúc gỗ to ra, nặng hơn một vạn cân, bên trên toát ra hơi thở thái cổ, tinh khí mộc đậm đặc, chứa lực lượng thánh tính.

Gỗ đỏ sậm, không cứng rắn, toát ra mùi gỗ làm người ngửi say mê. Ngửi một hơi sẽ cảm giác mình lĩnh ngộ thiên đạo sâu hơn một phần.

Lão quản sự phòng đấu giá rất ngạc nhiên, Phong Phi Vân lấy ra khúc gỗ này thật kỳ lạ.

- Chẳng lẽ đây là khối hương mộc giữ lại từ thời thái cổ?

Lão quản sự phòng đấu giá cắt một miếng gỗ nhỏ cỡ móng tay ngậm vào miệng, đạo tắc đậm đặc toát ra từ miếng gỗ. Trong đầu lão quản sự phòng đấu giá hiện ra hình ảnh thời thái cổ xinh đẹp tuệt vời, có một thần thụ đứng giữa đất đai.

Phong Phi Vân cười nói:

- Đây là một khúc thái cổ thiên mộc.

Khúc thái cổ thiên mộc này là Phong Phi Vân lấy ra Thanh Đồng cổ thuyền.

Khúc thái cổ thiên mộc trong Thanh Đồng cổ thuyền cực kỳ to lớn như dãy núi, nhưng vì thời gian xa xôi nên bề mặt thái cổ thiên mộc bị ăn mòn hầu như không còn, đa số tinh khí xói mòn hết.

Phong Phi Vân lấy khúc thái cổ thiên mộc này ra là đào từ bên trong, gần với sông máu thánh linh phượng hoàng. Tinh khí bên trong đậm đặc, giữ lại tinh hao bản chất nhất thái cổ thiên mộc.

Lão quản sự phòng đấu giá thấy rất nhiều báu vật nhưng bị khúc gỗ trước mặt làm giật mình:

- Thiên địa chi tích, thái cổ thiên mộc. Trời, thần thụ này đúng ra bị thần phượng dụng bàn man phủ cấp chém đứt thời thái cổ, đây đúng là một kchú thái cổ thiên mộc sao?

Nếu đúng là thái cổ thiên mộc thì một khối to cỡ nắm tay cũng được đấu giá trên trời.

Thái cổ thiên mộc là báu vật từ thời kỳ thái cổ, gần như thất truyền. Nó là thần mộc độc nhất vô nhị trên đời, hoặc nên nói là thánh vật đã biến mất trong thiên địa.

Lão quản sự phòng đấu giá vội mời một vị trí sư tư thâm đến giám định chất liệu khúc gỗ.

Vị trí sư có tu vi sâu không lường được, thậm chí giám định được tinh huyết đại thánh, là một lão bất tử.

Rất nhanh vị trí sư giám định xong thái cổ thiên mộc thật giả.

Vị trí sư vuốt râu, gật đầu, nói:

- Đúng là một khúc thái cổ thiên mộc, giá trị không thể đánh giá, đủ trở thành báu vật áp trục hứ hai đêm nay.

Vị trí sư không thể đặt ra giá trị cho thái cổ thiên mộc, cuối cùng chọn giá khởi điểm là một vạn long linh thạch.

Giá này vượt xa dự đoán của Phong Phi Vân, tuy hắn lấy ra thái cổ thiên mộc hơn một vạn cân nhưng đối với bản thể thái cổ thiên mộc thì chỉ cỡ một miếng nhổ nhỏ.

Mặc Dao Dao rất tò mò nhưng không hỏi Phong Phi Vân kiếm thái cổ thiên mộc từ đâu ra. Nữ nhân thông minh sẽ không hỏi vấn đề ngu xuẩn.

Phong Phi Vân, Mặc Dao Dao quay về phòng khách quý cung các thứ hai. Hiện tại tu sĩ các tộc lục tục đi vào, sắp bắt đầu hội đấu giá.

Chủ trì hội đấu giá là mỹ nữ Đan Hạc yêu tộc, môi hồng răng trắng, phát ra sức hấp dẫn hồn người.

- Đêm nay có năm trăm bốn mươi ba báu vật đấu giá, mỗi món là kỳ bảo hiếm thấy trên đời, tuyệt đối sẽ không khiến cá khách quý có mặt thất vọng. Ta tuyên bố hội đấu giá chính thứ bắt đầu, mời mỹ nhân hồ tộc chúng ta nâng lên báu vật đấu giá thứ nhất!

Phòng đấu giá to lớn yên lặng lại.

Nữ yêu tinh hồ tộc mọc ba đuôi lông xù bưng khay thủy kim tinh thạch bước lên đài đấu giá.

Trong thủy kim tinh thạch là một chồng sách da thú dày.

Có một số tu sĩ ánh mắt sắc bén nhìn ra quyển da thú không tầm thường, làm bằng da nhai tí thú, thuộc thái cổ thánh yêu tộc.

Trước không nói nội dung quyển sách da thú, chỉ tính da nhai tí thú đã có giá trị không nhỏ.

Giọng Đan Hạc mỹ nhân Thiến Thiến trong trẻo xinh đẹp nhận lây báu vật thứ nhất được đưa lên.

Thiến Thiến nói:

- Đây là diệt thế bi văn ghi từ da nhai tí thú, tổng cộng bốn trăm bảy mươi lăm quyển, tám vạn bốn ngàn thiên.

Diệt thế bi văn là chữ ghi trên diệt thế thần bia.

Đồn rằng trong diệt thế bi văn ghi chép việc lớn kinh thiên động địa, tổ tiên các tộc dùng máu của mình viết từ diệt thế thần bia.

Không ai biết tại sao tổ tiên trả giá bằng mạng sống để in lại bia văn. Nghe nói người nào gom đru diệt thế bi văn mới tham ngộ ra ẩn ý trong đó.

Mỗi chủng tộc đều thu gom diệt thế bi văn nhưng không chủng tộc thu thập hoàn toàn đầy đủ.

Mặc Dao Dao chớp mắt:

- Nhiều diệt thế bi văn bị lấy ra đấu giá, chắc là đại nhân vật nào đó của nhai tí yêu tộc.

Phong Phi Vân cũng rất ngạc nhiên, thứ được đấu giá trong phòng đấu giá quỷ thịKhông phải vật bình thường, mới bắt đầu đã có báu vật quý giá xuất thế.

Lúc Phong Phi Vân còn trong Thần Tấn vương triều, Thần Linh cung cũng có một thiên diệt thế bi văn, là báu vật trấn cung. Giờ có người bán ra tám vạn bốn ngàn thiên bi văn, chắc chắn sẽ có người bất chấp tất cả đấu giá về bằn được.

Phong Phi Vân lắc đầu, nói:

- Diệt thế bi văn là tổ tiên các tộc dùng máu và da thịt ghi lại từ diệt thế thần bia, mỗi thiên là báu vật vô giá do tổ tiên để lại, ghi chép việc lớn kinh thiên động địa, không ai muốn lấy ra đấu giá. Chắc có người đánh cắp bi văn của nhai tí yêu tộc rồi bán trong quy thị đổi linh thạch.

Mỹ nữ Đan Hạc yêu tộc thấy tu sĩ các tộc nóng người thì cười vừa lòng:

- Quy định của phòng đấu giá quỷ thị là đơn vị tiền nhỏ nhất là long linh thạch. Giá quy định đấu giá bốn trăm bảy mươi lăm quyển diệt thế bi văn là tám mươi khối long linh thạch. Mỗi lần tăng giá không được nhỏ hơn một long linh thạch, bắt đầu đấu giá!

Một khối long linh thạch = một ức chân diệu linh thạch.

Một khối long linh thạch từng là thánh vật trấn áp quốc vận của Thần Tấn vương triều, bây giờ nó chỉ là đơn vị tiền nhỏ nhất trong phòng đấu giá quỷ thị.

Giá thấp nhất của bốn trăm bảy mươi lăm quyển diệt thế bi văn tương đương tám mươi Thần Tấn vương triều hay càng cao hơn. Ở trong mắt một số cường giả, giá trị của Thần Tấn vương triều thua xa một khối long linh thạch.

- Tám mươi khối long linh thạch.

- Tám mươi mốt khối long linh thạch.

- Tám mươi hai khối long linh thạch.

Tám mươi khối long linh thạch không phải số lượng nhỏ, mọi người kêu giá cẩn thận, mỗi ra giá một lần tương đương ném ra số tài sản kếch sù.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.