Phong Phi Vân quyết tâm chiếm được tinh huyết đại thánh:
- Hiện tại còn thêm báu vật đấu giá được không?
Mặc Dao Dao biết Phong Phi Vân muốn có tinh huyết đại thánh, chắc hắn định bán báu vật trong tay để mua tinh huyết đại thánh.
- Nếu ngươi có báu vật ghê gớm thì ta có thể dẫn tiến quản sự phòng đấu giá. Nhưng báu vật lọt vào vòng phòng đấu giá quỷ thị phải có trình độ cao thật cao.
Phong Phi Vân cười nói:
- Đương nhiên.
Hôm nay là hội đấu giá, báu vật tham gia đấu giá đều đã được sắp xếp thứ tự, về mặt lý luận không được thêm báu vật nào để đấu giá.
Nhưng Mặc Dao Dao và quản sự phòng đấu giá quỷ thị có quan hệ khá tốt, vị quản sự kia đồng ý đấu giá báu vật giúp Phong Phi Vân, với điều kiện là hắn lấy ra báu vật có giá trị đủ cao.
Phong Phi Vân lấy một khúc gỗ to ra, nặng hơn một vạn cân, bên trên toát ra hơi thở thái cổ, tinh khí mộc đậm đặc, chứa lực lượng thánh tính.
Gỗ đỏ sậm, không cứng rắn, toát ra mùi gỗ làm người ngửi say mê. Ngửi một hơi sẽ cảm giác mình lĩnh ngộ thiên đạo sâu hơn một phần.
Lão quản sự phòng đấu giá rất ngạc nhiên, Phong Phi Vân lấy ra khúc gỗ này thật kỳ lạ.
- Chẳng lẽ đây là khối hương mộc giữ lại từ thời thái cổ?
Lão quản sự phòng đấu giá cắt một miếng gỗ nhỏ cỡ móng tay ngậm vào miệng, đạo tắc đậm đặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2748477/chuong-1707.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.