Chương trước
Chương sau
Nhưng mà mọi người nhìn thấy Thần Thiên tước gia cũng không nói gì, tự nhiên bọn họ cũng không ai dám nói nhiều, dù sao không người nào muốn đắc tội với người của Bổ Thiên các.

Thần Thiên tước gia giờ phút này đã ngồi ở trên một cái giường ngọc, uy vũ bất phàm, ánh mắt như điện, nhìn chằm chằm vào Bát quái đạo ấn huyền phù ở trên đỉnh đầu Thái Vi, nói:

- Đây là chiến binh Bát quái đạo ấn của Chuyển Luân Vương, chính là một trong sát phạt chiến khí mà Âm Gian giới đều biết, là thập ngũ phẩm linh khí, ngươi như thế nào mà lấy được.

Thập ngũ phẩm linh khí, đây cũng là vô thượng chiến binh, có thể trở thành trấn giáo thần binh của một phương động thiên, truyền thừa trăm vạn năm mà không hủy.

Bảo vật cấp bậc bực này thế nhưng rơi vào trong tay một vị thiếu niên.

Phong Phi Vân nói:

- Mười ngày trước, Chuyển Luân Vương suất lĩnh tà nhân công kích Thánh Đình, bị thuộc hạ chém giết, lấy đi chiến binh của hắn!

- Oanh!

Lời nói của Phong Phi Vân đêm tới đại oanh động.

Trận chiến mười ngày trước, ngũ đại vương giả của Âm Gian giới công kích Thánh Đình, thiếu chút nữa đã đem Thánh Đình công hãm, Thánh Đình chiến đấu hết sức biệt khuất, bị vây ở Trung Đình tinh, nhận hết sỉ nhục của tà nhân Âm Gian giới, nhưng mà ai cũng không ngờ tới ở trong trận chiến ấy một vị vương giả của Âm Gian giới bị đánh chết.

Bị một thiếu niên chém giết.

Đây quả thực là chuyện không thể tưởng tượng, một khi truyền đi sẽ khiến sĩ khí đại tăng, đối với Âm Gian giới mà nói tuyệt đối là một cái đả kích hung hăng.

- Tốt, không hổ là nhân tài của Bổ Thiên các, Bổ Thiên các chính là người mà bản tước tín nhiệm nhất, là kiếm trong tay của bản tước, là giáp trên người, ngươi không để cho bản tước thất vọng.

Thần Thiên tước gia cao giọng cười to, trong mắt đều là thần sắc tán thưởng, nói:

- Thưởng cho ta, trọng trọng thưởng, ngươi muốn ban thưởng cái gì thì cứ mở miệng, hôm nay bản tước toàn bộ đều đáp ứng ngươi.

Tất cả mọi người không ngừng hâm mộ, người có thể được Thần Thiên tước gia thưởng thức như vậy còn không được mấy người, có thể tưởng tượng sau tối nay một viên tân tinh của Đệ lục trung ương vương triều sắp sửa quật khởi.

Tất cả mọi người tại chỗ đang suy tư tiếp theo nên nịnh bợ Phong Phi Vân như thế nào, đây nhưng là tân tú tương lai của Đệ lục trung ương vương triều, tiền đồ không thể hạn lượng.

Tuyết Thần quý phi bị áp giải một bên lại là mặt đầy tro tàn, biết hết thảy giãy dụa đều là phí công, Thần Thiên tước gia quá cường đại, căn bản không người nào có thể là đối thủ của hắn, mặc dù chỉ là một gã chiến tướng ở dưới trướng của hắn cũng đã đáng sợ như thế, còn là địch của hắn như thế nào được.

Phong Phi Vân ở trên người Thần Thiên tước gia cảm giác được một cỗ lực lượng áp bách, đây là lực lượng áp bách mà Bán Thánh ở trong lúc vô tình để lộ ra, có rất ít người có thể đối phó được.

Nhưng mà hắn như cũ vẫn duy trì sắc mặt thong dong, nói:

- Thuộc hạ vì Tước gia mà chiến, vì Thánh Đình mà chiến, không cần bất kỳ ban thưởng gì, thuộc hạ chỉ có một thỉnh cầu, thỉnh cầu Tước gia có thể đem nữ nhân phản tặc kia giao cho thuộc hạ xử trí.

- Lý do?

Thần Thiên tước gia thanh âm uy nghiêm.

Phong Phi Vân nói:

- Nữ nhân phản nghịch kia đoạt xá thân thể nữ tử mà thuộc hạ thương yêu nhất, thuộc hạ muốn diệt sát linh hồn của nữ nhân phản nghịch này, hồi sinh nữ tử yêu mến, thỉnh Tước gia thành toàn.

Lời nói của Phong Phi Vân không tính là thật, cũng không coi là giả, cho dù Thần Thiên tước gia là tồn tại cấp bậc Bán Thánh cũng khẳng định không cách nào phân biệt được thật giả trong lời nói của hắn.

- Nam nhi chí ở thiên hạ, nữ nhi tình trường chỉ khiến anh hùng thoái chí!

Thần Thiên tước gia nói.

Giờ phút này chỉ cần là người sáng mắt cũng có thể thấy được Thần Thiên tước gia đối với nữ nhân phản nghịch này có ý quyết phải giết, nếu như Phong Phi Vân còn dám không biết tốt xấu đi làm chuyện trái với Thần Thiên tước gia, sợ rằng hôm nay cũng không có kết quả tốt.

Lúc này ngay cả Trữ Gia Lâm cũng không dám nhiều lời, biết được tính cách của Thần Thiên tước gia, một khi hắn đã quyết định một chuyện, như vậy liền tuyệt đối không người nào có thể thay đổi được.

Dĩ nhiên cũng có một số người đang nhìn có chút hả hê, hi vọng Phong Phi Vân cùng Thần Thiên tước gia trái ý nhau, như vậy người làm náo động này nhất định phải chết.

Thái độ của Phong Phi Vân rất cường ngạnh, nói:

- Thuộc hạ chỉ cầu cứu về nữ tử yêu thương, nếu như ngay cả cũng làm không được thì lấy gì làm nam nhi, hôm nay cho dù thuộc hạ có ở trên đại điện máu tươi bắn ra nắm bước cũng tuyệt đối sẽ không buông tha cho nàng.

Không khí trong cả đại điện đều hơi cứng lại, tất cả người trong đại điện ngay cả thở mạnh đều không dám.

...

Thần Thiên tước gia lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân, mắt hổ trầm ngưng, ánh mắt sắc bén, những người trừ Phong Phi Vân va chạm đến ánh mắt của hắn đều cúi đầu xuống, thân thể hơi hơi run rẩy.

Thần Thiên tước gia muốn nổi giận rồi!

Thần Thiên tước gia muốn nổi giận rồi!

Phong Phi Vân như cũ nhìn thẳng vào hắn, trong ánh mắt trừ kiên định vẫn là kiên định, căn bản không có nửa phần lùi bước.

- Tốt, không hổ là người có thể đem Kim Tàm kinh tu luyện tới trình độ này, quả nhiên là một thân chính khí, cương trực công chính, Bổ Thiên các cần chính là người như ngươi, người mà Lâm các lão nhìn trúng quả nhiên không để cho ta thất vọng, thệ sư quốc yên ngày mai, ngươi cũng nhập tịch đi!

Thần Thiên tước nói.

Phong Phi Vân nói:

- Như vậy nữ tử phản tặc này?

- Nàng là con mồi mà ngươi bắt được, dĩ nhiên là giao cho ngươi xử trí, ta đã nói hôm nay phải hảo hảo tưởng thưởng cho ngươi, ngươi muốn bất luận ban thưởng gì, bổn tước hôm nay đều sẽ đáp ứng ngươi, bất quá phải nhắc nhở ngươi một câu, người trẻ tuổi đối với địch nhân nhưng ngàn vạn lần đừng nhân từ nương tay, đặc biệt là địch nhân này còn là một nữ nhân xinh đẹp thì càng thêm không thể lơ là.

Thần Thiên tước gia nói xong lời này, thân thể liền hóa thành một luồng khí bay ra Tuyết Thần cung, tiêu tán ở trong không khí.

Sau khi hư ảnh của Thần Thiên tước gia rời đi, không khí của Tuyết Thần cung mới dần dần hòa hoãn lại.

Khí tràng của Thần Thiên tước gia thật sự quá lớn, tất cả mọi người đều là chảy đầy mồ hôi lạnh, không ngừng dùng ống tay áo lau mồ hôi trên trán, áp lực mới vừa rồi thừa nhận thiếu chút nữa đã đem người có tu vi hơi yếu một chút ép đến hỏng mất, hoàn hảo là gắng gượng qua được.

Bọn họ không khỏi có chút âm thầm bội phục Phong Phi Vân, liền ở trong khí tràng của Thần Thiên tước gia lại vẫn có thể cường ngạnh như thế, người này quả thực khó lường, tương lai nhất định là nhân trung long phượng, khó trách Thần Thiên tước gia coi trọng hắn như vậy.

- Thần Thiên tước gia thế nhưng biết ta tu luyện là Kim Tàm kinh, xem ra lần này hắn bỏ qua cho ta thì cùng với Phật Tàm Tử tiền bối có quan hệ rất lớn, bằng không lấy kiêu hùng như Thần Thiên tước gia làm sao có thể ở trước mặt một cái tiểu bối làm ra nhượng bộ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.