Chương trước
Chương sau
- Trả lại đại gia ngươi!

Mao Ô Quy hướng nữ ma nhào tới, nhưng mà lại bị nữ ma tát cho một cái bay ra ngoài, đánh ngửa trên mặt đất, tựa như là một con quay không ngừng quay cuồng.

Nữ ma đang thu liễm bảo vật trong mai rùa rơi ra:

- Đây là rễ cây của cổ dược Thải Hồng Hương Trúc, nếu như có thể khiến cho rễ cây nảy mần trưởng thành một gốc cổ dược, đủ để gia tăng vạn năm tuổi thọ, khối rễ cây này để ở chỗ của ngươi nhất định sẽ thối rữa, liền để cho ta trồng đi.

- Đây là một khối Vũ Tiên Đồng, có thể dùng để tế luyện linh khí thập ngũ phẩm trở lên, ta tạm thời bảo quản thay ngươi.

- Di, Phượng Hoàng thạch khắc, đây là đạo mà một vị Phượng Hoàng đạt đến Thánh Linh khắc xuống, một đầu ô quy khẳng định không lĩnh ngộ được, ta mượn trước xem ba ngày.

Nữ ma nhìn chằm chằm vào Mao Ô Quy một cái, da thịt trong suốt, lông mi cong cong, thánh khiết động lòng người, thanh âm ôn nhu mà nói:

- Ngươi không có ý kiến chứ?

Mao Ô Quy thật vất vả từ trên mặt đất bò dậy, nắm móng vuốt thật chặt, hàm răng cắn đến rung động khanh khách, những bảo vật này đều là nó mạo hiểm thật lớn thu hồi từ trong Thái cổ Thiên Mộc, nhưng bây giờ lại bị nữ cường đạo này đoạt mất.

Nàng cũng đã thu vào trong Giới linh thạch rồi mới hỏi ngươi không có ý kiến chứ.

Mao Ô Quy cười khan hai tiếng, nặn ra một cái vẻ mặt khó coi, nói:

- Không có ý kiến!

Trong lòng Mao Ô Quy rất nhăn nhó, hừ lạnh nói:

- Nữ ma đầu, ngươi đoạt đi, ngươi đoạt đi, chung quy có một ngày sẽ gặp phải báo ứng, chúng ta chờ xem.

- Nga, vậy thfi tốt!

Nữ ma tiếp tục đi kiểm kê những bảo vật kia, hết thảy đều thu vào giới linh thạch, lộ ra vẻ rất là tự nhiên, động tác ưu mỹ, giống như là đang làm một chuyện siêu phàm thoát tục.

Mao Ô Quy đi tới bên cạnh giày của Phong Phi Vân, âm u mà nói:

- Phong Phi Vân, ngươi có phải cũng nhìn không quen nàng như vậy hay không, có muốn động thủ đem nàng tịch thu hay không?

Phong Phi Vân cũng đã sớm đem Tam Vị Chân Hỏa lô giấu kỹ, Long Lân Phượng bì y trên người cũng bị thu lại, nói:

- Trong tay nàng nắm giữ nửa kiện Thánh Linh khí mãnh "Thiên Tôn Vô Lượng Tháp", sợ là chúng ta còn chưa thu nàng đã bị nàng thu lấy rồi.

- Lão phu nói chính là muốn ngươi thu nàng làm lão bà, nữ ma đầu này thật sự quá khó sống chung, phải tìm người hảo hảo quản giáo nàng.

Mao Ô Quy đối với nữ ma hết sức thống hận, mỗi lần nó đều bị khi phụ sỉ nhục vô cùng thảm, quyết định muốn trả thù nữ ma đầu này.

Phong Phi Vân sao lại nhìn không ra trong lòng nó đang suy nghĩ cái gì, cười nói:

- Ta cảm thấy chúng ta trước tiên vẫn là rút đi cho thỏa đáng, đợi sau này tu vi cường đại lại đến rửa sạch sỉ nhục trước kia.

Phong Phi Vân cảm giác sau khi nữ ma này nhận được tinh hồng quỷ thuyền, tu vi tăng lên rất nhiều, chính mình bây giờ còn không phải là đối thủ của nàng, lúc này không đi, nếu như bị nàng ngăn cản sợ là sẽ bị thu hết một phen.

Phong Phi Vân cuối cùng là vẫn không rời khỏi, nữ ma đã đứng ở trước mặt của hắn, thanh lên tuyệt trần, đôi mắt như có nước, da thịt trắng muốt, đôi môi đỏ mọng trong suốt, nói:

- Thánh Thực quả đã chạy trốn, chỉ có thể dùng phương pháp khác trùng kích lần thi biến thứ sáu, ta muốn theo ngươi đi Đan Đỉnh quỷ thị mua Thái cổ Ma Thổ.

Phong Phi Vân cười khổ nói:

- Tại sao lại là ta chứ?

- Bởi vì linh thạch trên người ta không đủ!

Nữ ma nói rất thản nhiên, cũng rất bình tĩnh.

- Trên người ta cũng không có linh thạch!

Phong Phi Vân tận lực giữ vững nụ cười.

Nữ ma nói:

- Vậy không có biện pháp rồi, chỉ có thể đi mượn!

- Mượn cái gì?

Phong Phi Vân hỏi.

- Mượn Thái cổ Ma Thổ!

Phong Phi Vân tự nhiên biết rõ ý tứ cái gọi là "Mượn" của nàng, nếu như thật sự theo nàng đi Đan Đỉnh quỷ thị "mượn" Thái cổ Ma Thổ, trời mới biết lại phải chọc tới phiền toái lớn như thế nào.

Sau khi nàng nhận được Thái cổ Ma Thổ, có thể trùng kích lần thi biến thứ sáu, đến lúc đó tự nhiên không ai dám trêu chọc nàng, nhưng mà Phong Phi Vân thì làm thế nào, chẳng phải lại phải trải qua cuộc sống trốn trốn tránh tránh.

Phong Phi Vân nói:

- Đan Đỉnh quỷ thị tụ tập hung nhân của các tộc, cường giả như mây, lại càng có tu sĩ của Thái cổ thánh yêu tộc, chúng ta đi nơi đó... "mượn" Thái cổ Ma Thổ nhất định sẽ gặp phải vây công của cường giả các tộc, hơn nữa tỷ lệ thành công cũng rất nhỏ, kỳ thật... Ta còn có một cái biện pháp khác.

- Biện pháp gì?

Ánh mắt của nữ ma sáng ngời, nhìn chằm chằm vào một đôi ánh mắt hồng sắc yêu tính của hắn.

Phong Phi Vân làm ra bộ ho hai tiếng, nói:

- Ngươi đem tinh hồn của Chuyển Luân Vương cùng huyết khí của Huyết Kỳ Bán Thánh cho ta, ta sẽ nói cho ngươi biết.

- Ngươi đây là đang uy hiếp ta!

Ma khí trên người nữ ma dũng động, tóc dài bay múa, mỗi một sợi tóc đều giống như một thanh kiếm sắc bén, kéo ra tiếng xé gió "ngô ngô".

- Không phải, đây chỉ là giao dịch!

Phong Phi Vân biểu hiện rất bình tĩnh.

Nữ ma nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân thật lâu, cuối cùng vẫn là đem tinh hồn Chuyển Luân Vương cùng huyết khí của Huyết Kỳ Bán Thánh giao cho hắn, nói:

- Nói đi.

Phong Phi Vân cười nói:

- Thái Cổ Ma Thổ là bảo vật trân quý bậc nào, lượng linh thạch cần có là một con số thiên văn, người bình thường căn bản không cầm ra nổi, nhưng mà có một chỗ lại có vô số linh thạch.

- Chỗ nào?

- Thánh đình bảo khố!

Phong Phi Vân từ từ mà nói.

Hàn khí trên người nữ ma thấu ra ngoài, lạnh lẽo đến kết lên da thịt của Phong Phi Vân một tầng băng tinh, lạnh nhạt nói:

- Thánh đình bảo khố chính là một trong những địa phương được phòng ngự nghiêm ngặt nhất, đi xông Thánh Đình bảo khố còn không bằng trực tiếp đi Đan Đỉnh quỷ thị mượn Thái cổ Ma Thổ.

- Không giống, hôm nay Thánh Đình suy yếu lâu ngày, Thần Thiên tước phủ kiêu ngạo, trong Thánh Đình có người quy phụ Thần Thiên tước phủ, mà cũng có một ít người như cũ ủng hộ Thánh Đình chúa tể, chỉ cần có thể lợi dụng quan hệ vi diệu giữa hai người này, Thánh Đình bảo khố kiên cố không thể phá cũng đều vì chúng ta mà mở ra.

Phong Phi Vân nói.

Nữ ma nói:

- Vậy còn chờ cái gì, hiện tại liền đi Thánh Đình bảo khố!

Phong Phi Vân triển khai Phượng Hoàng thiên nhãn, nhìn xuyên qua hư không, nhìn ra chiến trường hỗn loạn mà hắc ám ở bên ngoài, chủ tinh bốn phía của Thánh Đình đều đã luân hãm, bị Âm Gian giới khống chế, chỉ có Trung Đình tinh trung ương nhất còn chưa bị công phá.

- Thật tốt quá, đại quân của Âm Gian giới tiến vào Thánh Đình, Trung Đình tinh khẳng định là hỗn loạn một mảnh, lúc này đi lấy Phượng cốt trong bảo khố Thánh Đình chính là thời khắc tốt nhất.

Trong lòng Phong Phi Vân liền nghĩ như vậy.

Phong Phi Vân cùng nữ ma từ trong hư không đi ra, lần nữa xuất hiện trên Nam Cực tinh.

Nơi này khắp nơi đều là tu sĩ của Âm Gian giới, nhìn thấy hai người bọn họ xuất hiện liền chợt có một nhóm người giết qua.

- Bên này còn có hai người, lập tức thanh trừ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.