Chương trước
Chương sau
Xem ra Phong Phi Vân đối với Đại quận chúa là yêu thật lòng a, nếu không cũng sẽ không tức giận giống như hiện tại, ta cảm giác hắn phảng phất đều muốn hóa thân làm một vị ma thần rồi.

- Đây là đau đến cực hạn, những người như các ngươi chưa từng trải qua căn bản là không hiểu.

- Trước kia đều nói Đại quận chúa lựa chọn một tên bán yêu làm vị hôn phu là mắt bị mù, nhưng mà ta cảm thấy Đại quận chúa mới là nữ tử thông minh nhất, Phong Phi Vân này thật sự rất có mị lực, đây mới là nam nhân thực sự có thể phó thác chung thân.

Rất nhiều thiên chi kiêu nữ đều rất cảm động, chẳng những không ghét lệ khí quá nặng, hai tay tràn đầy máu tươi trên người Phong Phi Vân, ngược lại bị một cỗ khí tức bá đạo trước nay chưa từng có trên người hắn hấp dẫn.

- Một đám phế vật, một tên bán yêu mà thôi, lại có thể giết nhiều cường giả của Âm Gian giới ta như vậy!

Cổ Trác Tây từ trên trời hạ xuống, trong tay mang theo một cỗ thi thể ném ở trên mặt đất.

Đó là thập nhất tổ của Lưu Ly gia tộc, đã bị hắn chém giết.

Cổ Trát Tây chính là một tôn lão ma đầu vạn năm, thân mọc bốn tay, trên người mặc áo giáp, nói:

- Thập nhất tổ của Lưu Ly gia tộc đã bị ta đánh chết, một vị lão tổ cũng chỉ bất quá là như vậy!

- Cái gì, thập nhất tổ lại bị hắn giết chết!

- Đây là phải làm sao bây giờ, Âm Gian giới rất kinh khủng, sẽ ăn thịt người, nếu như là thiên chi kiêu nữ xinh đẹp bị bọn họ bắt được, kết quả lại càng bi thảm.

Rất nhiều đệ tử của Lưu Ly gia tộc đều bị dọa đến chân mềm nhũn, đây chính là lão tổ, ở trong mắt bọn họ chính là tồn tại vô địch, nhưng mà bây giờ lại chết ở trước mặt, tựa như một tòa núi cao bị sụp đổ.

Ngay cả sơn nhạc cũng sụp đổ, người phương nào còn có thể bảo vệ bọn họ chu toàn.

Ngay sau đó lại có hai vị lão tổ chết trận, chết ở trong tay hai vị lão ma vạn năm khác nhau, huyết nhục đều bị ăn mất, chỉ còn lại hai cỗ bạch cốt.

Những lão bối cường giả đến từ các đại vực cũng vẫn lạc rất nhiều, thi thể xếp thành một tòa núi nhỏ, máu tươi tụ tập thành dòng suối nhỏ.

Cố bát thiếu gia cười nói:

- Các ngươi cũng không cần kinh hoảng, chỉ cần thành tâm đầu nhập Âm Gian giới, ta nhưng có thể bảo đảm cho các ngươi tuyệt đối không chết.

Ở thời khắc này rất nhiều người đều động tâm, đặc biệt là những tài tuấn trẻ tuổi không có quá nhiều kinh nghiệm kia, đều bị thủ đoạn của Âm Gian giới hù sợ, cảm thấy chỉ có gia nhập Âm Gian giới mới có đường sống.

Lưu Tô Tử lạnh giọng mà nói:

- Các ngươi đừng nghe hắn đầu độc, coi như các ngươi gia nhập Âm Gian giới cũng chỉ có thể sống như đầy tớ.

- Chung quy so sánh với chết còn tốt hơn!

Có người thấp giọng nói.

- Chết đi thì cái gì cũng không còn nữa, sống thì ít nhất còn có hi vọng!

Lại có người đang do dự.

Nụ cười trên mặt của Cố bát thiếu gia càng tươi hơn, cười nói:

- Thất quận chúa, nếu ngươi gia nhập Âm Gian giới, ta nhất định để ngươi làm vương phi của ta, vì Đại quận chúa đền bù sai lầm.

- Oanh!

Một ddaonf hỏa diễm từ trên trời giáng xuống, đem đại địa oanh thành một cái rãnh to, một tôn tà thần ba đầu sáu tay đứng ở trong đó, cao chừng năm thước, cả người đều là tà khí băng hàn, so sánh với tà khí trên người của một số lão ma kia càng mạnh hơn.

Ba đầu của nó phân biệt là ác tăng, long, phượng, đều trợn mắt dữ tợn, giống như là hung linh từ địa ngục phủ xuống, để cho tất cả mọi người cảm thấy kinh dị, không ngừng lui về phía sau.

Địa Ngục Diêm La ngang trời xuất thế, trên người tà khí lẫm liệt, miệng phun ô quang, trên người có từng điểm hỏa tinh đang chớp động, khí tức hết sức khiếp người.

Một cỗ tà khí kia làm cho người ta toát ra hàn khí.

- Đây là thứ gì?

Vô luận là tu sĩ của Diệp Hồng cảnh hay là tà nhân của Âm Gian giới đều rất kinh ngạc, chưa từng thấy đồ vật có tà khí nặng như vậy, giống như là một tôn tà thân từ trên trời rơi xuống.

- Đây là hung nhân đến từ nơi nào, làm sao mà tà khí so với tu sĩ của Âm Gian giới chúng ta còn nặng hơn.

- Không giống như là người.

Cố bát thiếu gia triển khai thiên nhãn, con ngươi hóa thành huyết sắc, nói:

- Đây là một con khôi lỗi, không đủ gây sợ!

Chuyển Luân Vương ngồi xếp bằng ở trong thân thể của Cố bát thiếu gia, mở mắt ra, bắn ra hỗn độn quang hoa, nói:

- Đừng xem thường nó, trên người nó có khí tức của Diêm Vương.

Diêm Vương cùng Chuyển Luân Vương đều từng là vương giả của Âm Gian giới, biết rõ lẫn nhau.

Ánh mắt của Cố bát thiếu gia híp lại, Bát quái đạo ấn trong tay toát ra hắc bạch nhị khí, lấy một loại quy tắc đặc thù mà xoay tròn.

Cổ Trát Tây cười vang, nói:

- Nguyên lai chỉ là một con khôi lỗi, để ta đi đánh tan nó.

Hắn là một vị lão ma đã tu luyện vạn năm, tu vi sâu không lường được, có tự tin rất lớn, chiến ý trên người đằng đằng, áo giáp trên cánh tay toát ra hắc quang, một quyền oanh ra ngoài.

- Ngao!

Địa Ngục Diêm La giống như là một tôn nộ phật, tà khí trên người càng thêm bưu hãn, nhảy lên đánh một quyền đem Cổ Trát Tây đánh bay ra ngoài.

Cổ Trát Tây lão đảo thối lui, tà khí trên người thiếu chút nữa bị đánh tan.

Một tôn lão ma vạn năm thế nhưng không địch lại một tôn khôi lỗi.

Tất cả mọi người đều sợ ngây người, Cổ Trát Tây nhưng là nhân vật có thể giết chết Thập nhất tổ, là lão ma bá tuyệt một phương, nhưng mà lại bị một tôn khôi lỗi đánh lui, đây quả thực là không thể tin nổi.

- Tuyejt đối là một vị khôi lỗi đại tông sư mới có thể khống chế khôi lỗi chiến tướng đáng sợ như thế, có thể ngồi ngang hàng cùng tước phủ lão tổ.

- Hồng Trú nhân tước phủ chúng ta cư nhiên có một vị khôi lỗi đại tông sư cường đại như thế.

...

Lưu Tô Tử như có điều suy nghĩ, hướng nam tử ở trong biển lửa cách đó không xa nhìn lại, cả người sát khí từ trong biển lửa đi ra.

Trên chiến mâu trong tay hắn còn treo một cỗ thi thể huyết nhục đầm đìa, song mục đỏ bừng, sát ý lạnh lùng, cánh tay rung lên, thi thể trên chiến mâu chia năm xẻ bảy:

- Địa Ngục Diêm La, một tên cũng không để lại!

Địa Ngục Diêm La nghe được mệnh lệnh của Phong Phi Vân, gào to một tiếng, giết vào trong trận doanh của Âm Gian giới, sáu cánh tay giống như là máy xay gió chuyển động đem hơn mười vị Vũ Hóa hiền giả đánh chết, nó há mồm khẽ hấp một cái, đem hài cốt của hơn mười vị Vũ Hóa hiền giả này đều hút vào trong cơ thể, trực tiếp cắn nuốt.

Ngay cả chút ít cường giả kia của Âm Gian giới đều bị hù sợ, một tôn khôi lỗi này cũng quá tà dị rồi, lại dễ dàng trấn sát hơn mười vị Vũ Hóa hiền giả, còn đem bọn họ ăn mất, còn có thiên lý hay không.

- Đã sớm nghe nói Phong Phi Vân là một vị khôi lỗi sư, thành tựu cực cao, không nghĩ tới lại có thể tế luyện ra khôi lỗi đáng sợ như vậy, quả thực quá khó lường.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.