Chương trước
Chương sau
Phong Phi Vân đem bảo lô triệu hồi ra, giải khai mười tám đạo trận pháp, sau đó đem bảo lô tế ra, rơi vào trong huyết hà, đi chứa phượng huyết.

Thánh Linh phượng huyết trầm trọng vô cùng, cho dù chỉ là một giọt đều nặng hơn trăm vạn cân.

Phong Phi Vân tổng cộng chỉ chứa được một cái vũng nhỏ, liền không dám lại chứa nhiều hơn nữa, sợ không chịu nổi sức nặng.

Nếu như Tam Vị Chân Hỏa lô chìm vào đáy sông, vậy thì được không bù nổi mất.

Mặc dù vẻn vẹn chỉ có một cái vũng nhỏ, nhưng mà như cũ ẩn chứa lực lượng kinh khủng tuyệt luân, Phong Phi Vân dùng hết sức chín trâu hai hổ mới đưa Tam Vị Chân Hỏa lô thu hồi được.

Mao Ô Quy thấy Phong Phi Vânđắc thủ cũng không cam chịu yếu thế, đem mai rùa của mình tháo xuống, do dự thật lâu:

- Cùng lắm thì sau này không mang xác rùa nữa.

Nó đem mai rùa tế ra, thu hồi được ba giọt Thánh Linh phượng huyết.

Nó cực kỳ hưng phấn, mai rùa không bị thánh huyết luyện hóa.

Thánh Linh phượng huyết từ trong huyết hà lấy ra như cũ mang theo nhiệt độ nóng cháy, Phong Phi Vân cùng Mao Ô Quy căn bản không dám chạm tới gần.

Một người tế ra bảo lô, một gia hỏa tế ra mai rùa, nhanh chóng rút đi, sau đó đem Tam Vị Chân Hỏa lô cùng mai rùa đều bỏ vào trong Thiên Mộc tuyền thủy.

- Xích!

Nước suối kia vô cùng băng hàn, ba giọt Thánh Linh phượng huyết trong mai rùa bắt đầu dần dần ngưng kết lại, cuối cùng biến thành ba viên tinh thạch đỏ như máu.

Nhưng mà Phượng Hoàng huyết trong Tam Vị Chân Hỏa lô lại nóng cháy, không có ý tứ ngưng tụ.

Mao Ô Quy đem mai rùa mặc lại trên người, đang cầm ba viên Phượng Hoàng huyết tinh, cười to nói:

- Ha ha, hỏa diễm trong Tam Vị Chân Hỏa lô sẽ không dập tắt, Phượng Hoàng huyết liền sẽ không đóng băng lại, Phong Phi Vân, lần này ngươi tính sai rồi.

Phong Phi Vân cười nói:

- Ta vốn không tính toán đem những Phượng Hoàng huyết kia đông lại, đem nó đặt ở trong suối nước cũng bất quá chỉ là để cho nhiệt độ của Phượng Hoàng huyết hạ xuống một chút, ta muốn dùng huyết dịch của Phượng Hoàng hoàn thành lần Niết Bàn thứ tám.

- Ngươi không phải là muốn tiến vào trong lô để luyện chính mình chứ?

Ánh mắt của Mao Ô Quy biến thành xanh lè rồi.

Phong Phi Vân nói:

- Thời điểm ta ở cảnh giới Niết Bàn đệ lục trọng liền dùng Tam Vị Chân Hỏa luyện qua chính mình, Tam Vị Chân Hỏa cũng không luyện chết được ta, hiện tại nên khiêu chiến với Thánh Linh phượng huyết rồi.

Phong Phi Vân trực tiếp nhảy vào trong Tam Vị Chân Hỏa lô.

Mao Ô Quy hét lớn:

- Điên rồi, điên rồi, đây cũng không phải là Tam Vị Chân Hỏa bình thường, mà là từng luyện qua Thánh Linh khí mãnh Bàn Man Phủ, ặc, bất quá khi đó hội tụ tinh hỏa của cửu phương thiên địa, hiện tại có chỉ là lực lượng tự thân của Tam Vị Chân Hỏa lô, hẳn là không có biến thái như vậy, không, như cũ vẫn rất biến thái.

Cả người Mao Ô Quy run run một chút, đột nhiên lại nghĩ tới điều gì, ánh mắt giống như tặc, đem ba viên Phượng Hoàng hỏa tinh thu hồi lại, sau đó lại cắm đầu cắm cổ chạy đến phương hướng Phượng Hoàng huyết hà.

Nếu như đã chiếm được ngon ngọt, tự nhiên phải nghĩ biện pháp lại di chuẩn bị vài giọt Phượng Hoàng huyết, đây nhưng là thần dược gia tăng huyết khí, ngay cả những nhân vật cấp bậc Cảnh chủ kia đều sẽ thèm thuồng.

Người bình thường tự nhiên không dám tiến vào trong Tam Vị Chân Hỏa, càng thêm không dám đụng vào Phượng Hoàng huyết dịch, Vũ Hóa hiền giả bình thường đụng vào một chút đều sẽ hóa thành tro bụi.

Nhưng mà trong thân thể của Phong Phi Vân có Thánh Linh tro cốt, hiện tại lại luyện hóa một khối xương cốt của Thánh Linh Phượng Hoàng vào thân thể, trời sinh phù hợp với Phượng Hoàng, Phượng Hoàng huyết dịch đối với hắn sẽ không có bài xích quá lớn.

Trong Tam Vị Chân Hỏa lô tổng cộng có một vũng nhỏ Phượng Hoàng huyết dịch, ước chừng vài chục giọt, nhiệt độ cực kỳ cao, giống như là một vầng hằng tinh ngoài vũ trụ, có thể đem một ngôi sao đều đốt cháy.

Năm mươi khối phượng cốt trong thân thể Phong Phi Vân đang lóe lên, có Phượng Hoàng thần âm đang minh hưởng, ở dưới lực phá hủy khổng lồ của Phượng Hoàng huyết dịch, thân thể của hắn cơ hồ bị phá nát toàn bộ, căn bản không ngăn cản nổi lực phá hoại này chút nào.

- Ông, ông!

Không chỉ là Phượng Hoàng hỏa diễm chi lực, Kim Tàm phật lực cùng Thánh linh khí cũng không ngừng rèn luyện biến đổi trong thân thể.

Kim sắc phật quang trở nên càng thêm tươi sáng, vạn thiên phật pháp hiện ra, phạm âm lác đác, phật khí biến thành kim sắc tàm tử, giống như từng cái phù văn thần khí xếp trên hư không.

Thánh linh khí trong thân thể Phong Phi Vân hết sức thưa thớt, ban đầu chỉ có chín tia, sau đó hội tụ thành một luồng, sau đó Thánh linh khí ở trong phượng cốt cùng phượng huyết ngưng tụ ở trong thân thể hắn, không có biến mất, đang từ từ tăng lên.

Mỗi một luồng Thánh linh khí mặc dù mỏng manh nhưng lại uốn thành một đoàn, cuối cùng tạo thành một hạt châu trong suốt, giống như là một viên nội đan thật nhỏ chiếm cứ trong đan ddienf của Phong Phi Vân.

Lấy Thánh linh khí ngưng tụ nội đan, đây quả thực là chuyện chưa từng nghe nói qua, coi như là Thánh Linh ở lúc còn trẻ cũng không cách nào làm được, đây quả thực là hành động nghịch thiên.

Hơn nữa cũng chỉ có yêu, thú mới có thể ngưng tụ "Yêu nguyên" cùng "Linh hạch", hình dáng tương tự với nội đan.

Tu sĩ nhân loại đều là tu luyện đan điền, chỉ có Thánh Linh trong truyền thuyết mới có thể tu luyện ra thánh thai anh nhi, nhưng mà cũng hoàn toàn không giống với nội đan.

Mà giờ phút này Phong Phi Vân lại dùng Thánh linh khí ngưng tụ ra một viên nội đan.

Thân thể của Phong Phi Vân cơ hồ biến thành huyết nhục, bị Phượng Hoàng huyết dịch luyện hóa đến kịch liệt, nếu không phải thể chất quá hắn khác với thường nhân, giờ phút này khẳng định đã hòn phi phách tán.

Nhưng mà hắn như cũ đang kiên trì, không ngừng hấp thu Phượng Hoàng huyết dịch, đem Phượng Hoàng huyết dịch luyện hóa vào trong thân thể.

- Oanh long long!

Tam Vị Chân Hỏa lô đang chấn động, không giống như là đang luyện đan, không giống như là đang luyện khí, giống như là đang luyện một tôn yêu nghiệt.

Nửa tháng trôi qua, hỏa diễm của Tam Vị Chân Hỏa càng tăng lên kinh khủng, giống như là biến thành một tòa hỏa diễm đại sơn, bên trong thỉnh thoảng vang lên tiếng hót của Phượng Hoàng, thỉnh thoảng lại có phạm âm của Phật môn truyền ra, chấn động tâm linh người khác.

- Oanh!

Một đạo hỏa quang từ trong Tam Vị Chân Hỏa lô lao ra, là một cỗ thân thể người, vô số ánh lửa ở trên người của hắn đang thiêu đốt, giống như là thiên hỏa phần thể.

- Bùm bùm cách cách!

Chung quanh thân thể của hắn có vô số Phật văn đang lưu chuyển, trên phật văn cũng tràn đầy hỏa diễm.

Hỏa diễm chậm rãi chảy vào trong thân thể của hắn, hoàn toàn thu liễm lại, Phong Phi Vân lần nữa lộ ra thân thể, mặc trên người Long Lân Phượng bì y, trên tóc dài lưu động rất nhiều tia hỏa lực, da thịt trắng muốt mà nhẵn nhụi để cho nữ tử cũng phải ghen tỵ, một đôi mắt càng thêm câu hồn mang theo một cỗ yêu tính, đồng thời lại có Phật môn thánh giả trang nghiêm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.