Chương trước
Chương sau
- Chuyện này cũng không thể nói cho ngươi .

Tống Thành Danh nói tiếp cực kì uy nghiêm:

- Ngươi liền bó tay chịu trói đi, ngươi không có khả năng là đối thủ của chúng ta. Tránh để lúc đó chúng ta chặt đứt hai tay hai chân ngươi, lại mang ngươi quay về âm phủ. Khi đó sẽ bị mất thể diện nhiều hơn .

Phong Phi Vân cười nói:

- Đa tạ Tống huynh đã mở miệng khuyên bảo. Đáng tiếc người như ta đây không có ưu điểm khác, chỉ là da mặt dày. Cái thứ đồ như 'Mặt mũi, thể diện' gì gì đó, có những lúc ta có khả năng chịu đựng để được sống sót; đôi khi, ta cũng có thể quăng nó xuống đất.

Tống Thành Danh cười nói:

- Người không biết xấu hổ so sánh với người không muốn chết thì càng đáng sợ hơn. Có những lúc ta cũng phải làm những chuyện không biết xấu hổ .

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!.

Lời của hắn vẫn còn chưa dứt, hắn liền khống chế đạo quán bay về hướng tới Phong Phi Vân, tốc độ của hắn cũng vô cùng nhanh chóng.

Tống Thành Danh này có tu vi cao đến đáng sợ. Hắn đã đạt tới cảnh giới Niết Bàn Đệ Lục Trọng, hơn xa mức đám người Tạ Huyền, La Thái Thành có khả năng bằng được.

Hắn vẻn vẹn chỉ là khẽ động thân mà đã có lực lượng phá núi xẻ đồi, toàn bộ phép tắc đạo lí trong thiên địa đều hình như bị hắn dẫn động, giam cầm vào một mảnh hư không.

Phong Phi Vân cảm giác thân thể của mình phảng phất lâm vào trong vũng bùn, rất khó nhúc nhích. Trong khoảnh khắc đạo quán kia lao đến, dưới chân hắn sinh ra một cơn gió xoáy, trên lưng mọc ra một đôi cánh Phượng Hoàng đỏ như lửa làm thân thể bắn lên trời. Hắn bay đến cao vài trăm thước, rồi bay về phía chân trời.

- Ai u, còn muốn trốn, ha hả.

Bóng dáng Mộc Linh Âm đột nhiên bay lên, lợi dụng sức gió mà dựng lên, rồi hóa thành một bóng đen thật lớn, chặn ở trước người Phong Phi Vân.

Bóng đen đánh ra một chưởng ấn cực lớn, bao bọc lấy thân thể Phong Phi Vân vào trong chưởng ấn .

Đây là vô hình chưởng ấn của nàng, nhưng mà lực lượng thì lại thật sự tồn tại.

- Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!.

Ngón tay Phong Phi Vân điểm một cái về hướng chưởng ấn màu đen, từ đầu ngón tay bay ra một đạo Đại Diễn Chi Quang ( sườn núi ) vô hình, nó xuyên thủng bóng đen chưởng ấn, rồi đánh cho chưởng ấn nát bấy.

Lúc này Tạ Huyền và La Thái Thành hùng hổ xông tới. Một người đánh ra Mệnh Vận Càn Khôn Ấn, một người đánh ra Nghiệt Kính Thai.

- Đây là các ngươi muốn tìm chết .

Phong Phi Vân điều động lực lượng "Kiếp Diệt Vạn Đạo Pháp" trong thân thể. Từng đạo kiếp lực vận chuyển trong thân thể, cả thân thể chính là một tòa thiên địa. Hắn vung cánh tay lên, chém ra một đạo lực lượng tử kiếp.

- Rầm.

Một đạo hào quang màu xám công kích trên người La Thái Thành, chém đứt một trăm năm tuổi thọ của hắn .

Ngực La Thái Thành thật giống như là bị quả cự chuỳ đánh trúng một phen, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, toàn thân đau đớn kịch liệt. Nỗi đau thấu xương tủy, thân thể rơi xuống từ trời cao, bước chân lảo đảo, rất khó đứng vững.

Mấy vị thiên chi kiêu tử khác đều cả kinh.

Chiến lực của La Thái Thành cũng vẻn vẹn chỉ yếu hơn một chút so với Phong Phi Vân, coi như không địch lại Phong Phi Vân thì cũng không có khả năng bị Phong Phi Vân xuất một chiêu liền đánh cho thổ huyết.

Tống Thành Danh trong mắt hiện ra vài phần lo lắng, hắn nói:

- La Thái Thành, xảy ra chuyện gì ?

- Là.. là.. Kiếp.. .

Trong mắt La Thái Thành tràn đầy kinh ngạc, thân thể cực kì suy yếu, ngón tay chỉ về hướng Phong Phi Vân. Hắn vừa ho ra máu, vừa nói lắp bắp .

Phong Phi Vân sao lại cho hắn có cơ hội mở miệng. Một khi bí mật "Kiếp Diệt Vạn Đạo Pháp" bị truyền ra ngoài, không biết sẽ có bao nhiêu nhân vật như Lão bất tử đi tìm hắn. Đến lúc đó trong cả thiên địa đều không có chỗ cho hắn dung thân.

- Đi tìm chết cho ta.

Hai tay Phong Phi Vân nắm Thiên Tủy Binh Đảm, hắn dốc toàn lực bổ xuống.

La Thái Thành mới nói ra hai chữ, liền không thể không vội vàng vận chuyển lực lượng trong thân thể, đi ngăn cản một đao phá núi xẻ đồi này của Phong Phi Vân .

- Phốc.

Đao khí cắn nát hai tay của La Thái Thành, đao phong bổ vào đỉnh đầu của hắn làm phát ra một tiếng kim loại nổ ầm ầm .

Trên đỉnh đầu của hắn sinh ra Tà Phù Văn Lộ ( hoa văn bùa chú ma tà) dày đặc, làm bộc phát ra hào quang vạn trượng để ngăn chặn Thiên Tủy Binh Đảm.

Nhưng mà một cỗ lực công kích mãnh liệt kia vẫn nện cho đầu La Thái Thành nổ vang, ánh mắt đen kịt, thân thể trở nên càng lúc càng nặng nề, sau đó ngã trên mặt đất.

- Không ngờ có cường giả đã khắc ký hiệu hoa văn bùa chú hộ thể trên người hắn, không hổ là thiên tài hàng đầu. Nhưng mà người đều đã chết ngất mất rồi, thì ký hiệu hộ thể còn dùng được cái rắm.

Phong Phi Vân nhe răng cười một tiếng, lại lần nữa bổ ra một đao, chém rụng đầu của La Thái Thành .

- Rầm.

Phong Phi Vân một cước dẫm nát đầu lâu trên mặt đất, tựa như đạp bẹp một quả dưa hấu, huyết dịch đỏ lòe văng ra khắp nơi.

- Không.. .

Năm vị thiên chi kiêu tử còn lại của Âm Gian Giới đều lớn tiếng gầm lên, âm thanh tràn ngập căm hận. Đồng thời chúng đánh ra thần thông mạnh nhất, một cỗ lực lượng phô thiên cái địa nện ầm ầm đè ép đến .

Phong Phi Vân đồng thời triển khai "Kim Tàm Phật Vực", "Vạn Thú Chiến Vực", "Phượng Hoàng Hỏa Thần Vực", tam Vực ngưng làm một thể, hóa thành một tòa đại Vực thần kì bao bọc bản thân, tựa như một tòa phật thú thế giới, cắm rễ trên mặt đất.

Nhưng mà lực lượng của năm người Âm Gian Giới càng cường đại hơn, mỗi một người có thực lực so với Phong Phi Vân cũng không yếu hơn bao nhiêu.

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!.

Hắn bị một cỗ lực lượng đó bắn cho bay tít ra xa, tam Vực đều bị đột phá nện cho nát bấy.

Trên người Phong Phi Vân xuất hiện mấy chục vết thương, trang phục rách tung toé, dưới chân có một vết lõm hình máng thật sâu, chính là bị thân thể của hắn đột phá vào mà khoét thành.

Nhưng mà hắn lại vẫn đứng, trong miệng phun ra một đám bọt máu, hắn nói:

- Hiện tại chính là ta đã giết được trước một người trong các ngươi. Tuyệt đỉnh thiên kiêu của Âm Gian Giới cũng chỉ đến như vậy .

- Coi như lúc trước ta xem thường ngươi, nhưng mà hiện tại ngươi đã bị thương nặng, ngươi cho là có thể chạy ra khỏi lòng bàn tay năm người chúng ta.

Âm thanh của Tống Thành Danh trở nên lạnh lẽo, một cỗ khí lạnh kia trên người hắn khiến cho trên mặt đất đều đông kết một tầng Hàn Băng thật dầy.

- Tống huynh, ngươi ngàn vạn lần đừng dọa ta. Ngay cả Diêm vương ta cũng không sợ, sao lại sợ các ngươi. Ta đã có thể giết chết La Thái Thành, thì cũng có thể giết chết mọi người trong các ngươi.

Phong Phi Vân vận chuyển Kim Tàm phật khí, các vết thương trong thân thể nhanh chóng khôi phục, từng đạo phật mang tràn ra từ trong lỗ chân lông .

- Vậy thì liền chờ xem... Không tốt, tại sao mặt đất lại bắt đầu rung động .

Tống Thành Danh liền biến sắc mặt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.