Chương trước
Chương sau
Thấy hắn đã đột phá cảnh giới, Hiên Viên Nhất Nhất lúc này mới thu hồi kiếm ý thế giới. Nàng vẫn duyên dáng yêu kiều đứng ở nơi đó, vóc người thướt tha yểu điệu, xinh đẹp thanh nhã, lưng đeo cổ kiếm nàng tránh lui sang một bên, như là đã dung hợp làm một với tự nhiên .

Phong Phi Vân tư thế oai hùng bừng bừng, dáng dấp sắc sảo, hắn chắp tay cười nói:

- Ha ha! Đa tạ Thánh Nữ bảo vệ!

Hiên Viên Nhất Nhất mặc ngọc bào trắng tinh, da thịt không tỳ vết, thân như hoa lan, tiên nhan cực kì xinh đẹp đến khuynh thành không thể hiện quá nhiều tâm tình dao động, nàng chỉ nhẹ nhàng bảo:

- Thuận tay mà làm.

Nàng nhìn một chút Lưu Tô Tử đang đứng ở một bên rồi lại nói:

- Kỳ thật người quan tâm nhất đến ngươi là Tô Tử.

Phong Phi Vân và Lưu Tô Tử đều có hơi sửng sốt!

- Nàng quan tâm đến ta?

Phong Phi Vân không cho rằng Lưu Tô Tử thật sự rất quan tâm đến sống chết của hắn, dù sao hai người bọn họ kết giao tình cảm còn thấp, cũng không coi là kết giao sinh tử gì hết .

Đêm qua, vào lúc Phong Phi Vân và Lưu Tô Hồng mây mưa thì cũng không biết Hiên Viên Nhất Nhất đã đến. Bởi vì lúc ấy Yêu Ma Chi Huyết trong thân thể hắn thức tỉnh, thần trí rất hỗn loạn đã bị dục vọng chiếm lấy, tự nhiên không kiêng nể e dè cái khác, cho nên hắn cũng không biết ý tứ thực sự của Hiên Viên Nhất Nhất khi nói ra lời này .

Giờ phút này, sắc trời đã hơi sáng lên, bất tri bất giác hắn đã tu luyện suốt một đêm.

Hội đấu giá đương nhiên là đã sớm kết thúc, Hỏa Loan Cốt đấu giá được bốn trăm sáu mươi ức miếng Linh Thạch, tương đương chính là bốn vạn sáu ngàn miếng Trùng Động Linh Thạch.

Tính thêm cả Linh Thạch trước kia, chính là năm vạn một ngàn hai trăm sáu mươi hai miếng Trùng Động Linh Thạch. Mức độ của cải lớn lao quả thực làm cho người ta cứng lưỡi.

Mộng Thiên Cư có người đưa tới cho Phong Phi Vân tám ngàn con Linh Thú chiến hồn có Thái Cổ Thánh Thú huyết mạch. Hơn nữa Phong Phi Vân vào đêm qua đã được giao hàng hai ngàn con Linh Thú chiến hồn, tổng cộng chính là một vạn con Linh Thú chiến hồn. Như vậy tổng cộng tốn hao một vạn miếng Trùng Động Linh Thạch.

Phong Phi Vân vẫn còn lại bốn vạn một ngàn hai trăm sáu mươi hai miếng Trùng Động Linh Thạch.

Hôm nay cũng đến thời điểm Phong Phi Vân giao hẹn với Hiên Viên Nhất Nhất, cùng đi đến Thủy Nguyệt Thiên Cảnh.

Bên phía Tuyết Lang và Diêu Cát còn không có tin tức truyền về, tin tức từ Phong Khanh Khanh và Mao Ô Quy cũng hoàn toàn không có. Nhưng mà Phong Phi Vân đã để lại đầu mối, nếu như bọn họ trở lại Hồng Diệp Tinh thì tự nhiên cũng có thể đi theo đó mà tìm đến chỗ hắn.

Hồng Diệp Tinh, tại một đại lục huyền bí, trên một đỉnh núi trụi lủi, có rất nhiều loại đá hiếm thấy được xếp thành hàng, ngưng tụ thành một tòa trận đồ quỷ dị .

Đây là một tòa Cổ Trận Đài, thuộc về Huyền Cực Cổ Trận Đài, rất ít khi được mở ra. Bởi vì nó truyền tống đến địa phương rất xa xôi, thuộc về những vùng đất hoang vu, nên bình thường một năm đều khó mà khởi động đến mấy lần.

Hiên Viên Nhất Nhất đứng ở đỉnh núi, gió nhẹ thổi bay làn váy của nàng, để lộ ra một phần đôi chân trắng như tuyết cực kỳ xinh đẹp, mảnh mai như không có xương, làm cho người ta có một loại cảm giác thánh khiết không thể khinh nhờn .

- Phong Phi Vân, ngươi chẳng lẽ ra đi mà cũng không chia tay với Tô Tử ?

Phong Phi Vân lại có hơi sửng sốt, rốt cuộc là nàng làm sao vậy, chẳng lẽ không muốn làm Thánh Nữ, mà muốn đổi nghề làm bà mối ?

- Khụ khụ! Coi như muốn từ biệt cũng là ngươi đi chia tay với nàng, đâu có chuyện gì liên quan tới ta? Các ngươi là cùng lớn lên từ nhỏ, mà chúng ta chỉ là tình cờ gặp nhau.

Phong Phi Vân vươn vai một cái, ánh mắt có hơi thoáng nhìn rồi hỏi:

- Xin hỏi Thánh Nữ đại nhân, không phải là chúng ta định đi Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, làm thế nào lại đi tới một tòa Cổ Trận Đài hoang vu như vậy?

Hiên Viên Nhất Nhất nhẹ nhàng thở dài một cái, làn môi đỏ mọng có hơi mở ra, muốn nói lại thôi. Do dự chỉ chốc lát, nàng lại nói:

- Chuyện của các ngươi, ta cũng không muốn quản nhiều hơn. Thủy Nguyệt Thiên Cảnh ở cách Đệ Lục Trung Ương Vương Triều cực kỳ xa xôi, không biết khoảng cách phải là bao nhiêu bước nhảy của tiên nhân. Cho dù tại Diệp Hồng Cảnh cũng không có Truyền Tống Đài, chúng ta nhất định phải trải qua mười hai lần truyền tống, trước hết đi đến Thái Nhất Giới, Hóa Thánh Trạch. Chỉ có tại Hóa Thánh Trạch mới có Cổ Trận Đài trực tiếp đi thông Thủy Nguyệt Thiên Cảnh. Mà Hóa Thánh Trạch cũng ở cách Diệp Hồng Cảnh xa xôi vô cùng vô tận. Dọc theo đường đi này có lẽ sẽ không yên bình, ngươi tốt nhất đi theo sát ta, nếu không tính mệnh không dám đảm bảo.

Xem ra "Thủy Nguyệt Thiên Cảnh" là sau khi Thủy Nguyệt Đình giết ta thì mới được thành lập!

- Chẳng lẽ còn có nguy hiểm sao ?

Trong lòng Phong Phi Vân chấn động.

- Trước kia thật ra cũng không có, nhưng mà hiện tại đã có .

Hiên Viên Nhất Nhất nói có chút mịt mờ. Nàng dừng một chút, lại nói:

- Ta biết ngươi không muốn đi Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, nhưng mà ta có khả năng nói cho ngươi, chuyến này đối với ngươi không có bất cứ điều xấu gì, hơn nữa đối với ngươi mà nói có lẽ còn là một lần cơ duyên cực lớn.

Phong Phi Vân lạnh lùng cười cười, hỏi:

- Cơ duyên cực lớn, không biết Thánh Nữ đại nhân có thể tiết lộ trước một chút hay không ?

- Có liên quan đến chuyện ngươi tu luyện "Kim Tàm Kinh", cũng có liên quan đến tiền bối Phật Tàm Tử .

Hiên Viên Nhất Nhất nói.

Phong Phi Vân lập tức nhíu mày. Lúc trước hắn một mực cho là Thủy Nguyệt Đình muốn gặp hắn, là bởi vì đoán được thân phận của hắn, mà giờ phút này Hiên Viên Nhất Nhất lại nói cho hắn là bởi vì một nguyên nhân khác.

Sư phụ? Phật Tàm Tử? Kim Tàm Kinh?

Chẳng lẽ Thủy Nguyệt Đình và Phật Tàm Tử còn có một chút cội nguồn chung sao ?

Tình huống ngoài dự liệu của Phong Phi Vân, khiến cho Phong Phi Vân lại không thể không một lần nữa bắt đầu suy nghĩ biện pháp ứng phó.

Thủy Nguyệt Thiên Cảnh là tuyệt đối không thể đi. Một khi đi, cho dù Thủy Nguyệt Đình lúc trước không biết thân phận của ta, nhưng cuối cùng cũng nhất định sẽ biết, đến lúc đó khẳng định là một con đường chết.

Nhưng mà muốn thoát thân từ trong tay Hiên Viên Nhất Nhất lại là một chuyện cực kì khó làm .

Đúng rồi, nàng nói chuyến này sẽ có nguy hiểm, hẳn là ám chỉ đến người của Yêu Tộc ẩn núp trong quốc gia nhân loại .

Xem ra có lẽ hắn đã coi thường nàng, nàng đã sớm cảm giác thấy nguy hiểm.

- Ngươi đã không định đi từ biệt Tô Tử, như vậy chúng ta liền lên đường đi!

Hiên Viên Nhất Nhất bước một bước vào trong Cổ Trận Đài, đi đến chỗ các tảng đá kì lạ kia. Sau đó lắp các khối Linh Thạch vào chỗ lỗ thủng trong các tảng đá kì lạ đó, bắt đầu chuẩn bị khởi động trận đài.

Phong Phi Vân dễ dàng đi đến nhóm các tảng đá kì lạ đó, cười hỏi:

- Tiên tử, trạm thứ nhất của chúng ta là đi chỗ nào?

- Hoàn Thiên Cảnh, Cửu Uyên Thiên Thai.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.