Phong Phi Vân dần cảm nhận được hơi thở của Phong Khanh Khanh, hắn dùng đại diễn thuật suy tính, cảm giác nàng đang trong trạng thái đặc biệt.
Phong Phi Vân tìm đến Phong Khanh Khanh, nàng lơ lửng trong đầu khúc xương dưới đáy nước.
Xương cao ba trăm thước, bao phủ tà khí, xương cốt cứng rắn như thần thiết. Xương không còn chút thịt, hai hốc mắt sâu thẳm toát ra tà lực âm u như hai cái lỗ đen nuốt hết âm tà, khí ô uế trên đời. Miệng rộng hơn hai trăm thước, răng rụng sạch.
Phong Khanh Khanh lơ lửng trong miệng cái sọ khổng lồ, người phát ra ánh sáng trắng. Mười thanh trường kiếm xương trắng xoay tròn quanh Phong Khanh Khanh.
Thân trường kiếm xương trắng hiện ra thú hồn, giương nanh múa vuốt, dữ tợn làm cho người ta sợ hãi.
Phong Phi Vân đứng cách mấy chục dặm vẫn cảm nhận được tà khí khổng lồ từ xương sọ khổng lồ.
Phong Phi Vân thầm nghĩ:
- Chẳng lẽ là đầu của Bạch Cốt Thiên Vương?
Khi Bạch Cốt Thiên Vương còn sống chắc chưa đến cảnh giới thánh linh nhưng cũng không cách quá xa. Bạch Cốt Thiên Vương là nhân vật có tư cách trùng kích thánh linh cảnh. Nhờ lực lượng thần kỳ của nước lạnh màu đỏ nên giữ lại xương cốt Bạch Cốt Thiên Vương, qua ba lượng kiếp pháp lực cũng không mục nát hết.
Tuyết Lang khó tin nói:
- Chủ nhân, nàng đang kế thừa Bạch Cốt Thiên Vương truyền thừa, chẳng lẽ nàng sẽ biến thành Bạch Cốt Thiên Vương thứ hai?
- Cái này thì khó nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/linh-chu/2747909/chuong-1428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.